Đọc trên mạng thấy có chỗ voi chở thuê du khách dạo quanh một khúc phố phường xưa. Chạy vào khu vực ấy, gặp chú voi to lớn đang chở một du khách trên cao. Theo chân voi Thái chụp vài tấm hình lưu niệm lại bất ngờ gặp chùa Phra Ram đầy ấn tượng. Ngôi chùa không nằm trong dự định mà tự nhiên có duyên gặp tham quan. Kinh nghiệm nhiều năm rong chơi tham quan các di tích xưa cũ. Chỗ nào có bán vé hy vọng có cái để xem hơn những nơi miễn phí. Dừng chân gởi xe ngoài cổng vào hỏi có bán vé 20 Bath thấy vui rồi.
Trước khi vào tham quan, tình cờ gặp hai em người Lào. Các em đang chuẩn bị cho công tác lễ hội ngồi ăn trưa. Khi giới thiệu người Việt Nam hai em vui ra mặt, mời thử món xôi Lào với thịt, cá nướng luôn. Ngồi ăn mấy miếng xôi Lào rất ngon ngay giữa trời nắng mà lòng chùng xuống thật ấm áp. Hai đất nước láng giềng thân thiện nên tự nhiên người dân hai nước xa lạ cũng dễ làm quen. Ngồi nghỉ chân một lúc tiếp tục bước vào tham quan chùa Phra Ram.Đúng như tôi dự đoán, mới bước qua cổng chùa đã thấy một khuôn viên rất rộng rãi phóng khoáng.
Vào chùa Phra Ram ấn tượng
Thuở trước vương quốc Ayutthaya đã dành nhiều không gian ở vị trí đẹp xây dựng nơi chốn thiêng liêng của đất nước. Theo biên niên sử đất nước Thái Lan, vua Borommatrailokanat lên ngôi, ông đã xây dựng cung điện tại Wat Phra Sri Sanphet vào năm 1448. Ông đồng thời xây dựng thêm một tu viện tại nơi hỏa táng vua cha Ramathibodi II. Nơi đây trở thành chùa Phra Ram thiêng liêng đầy ấn tượng của vương triều kinh đô. Tiếc rằng đội quân xâm lược Miến Điện tràn qua đã phá hủy gần như tất cả. Lòng thù hận đã phá hoại từ hoàng cung đến chùa chiền tại Ayutthaya vào năm 1767.
Năm định mệnh đã kết thúc một vương triều huy hoàng nhất trong lịch sử của đất nước Thái Lan. Lạ lùng một điều nằm 1767 tương ứng năm Đinh Hợi nhằm mệnh Thổ. Ốc Thượng Thổ nghĩa là nhà trên mặt đất, thế mà bao nhiều nhà cửa hoàng cung đều trở về tro bụi.
Tôi bước vào chùa Phra Ram thấy từ xa những bảo tháp cao xây bằng gạch. Nhìn tổng thể một màu gạch cũ phủ đầy rêu phong trong toàn khuôn viên chùa. Chùa rất rộng có nhiều lối tham quan cho khách, thi thoảng có hướng dẫn điểm nhấn góc đẹp chụp ảnh. Trưa nắng cây cối quanh vườn xanh um, bãi cỏ xanh làm màu đỏ gạch thêm nổi bật. Ngạc nhiên trước bảo tháp chính cao vút có kiến trúc theo kiểu Linga như Hindu giáo.
Nhìn những tàn phai
Thuở xưa vương quốc Ayutthaya theo Phật giáo người dân một lòng hướng thiện. Tôi chọn cách đi vòng quanh nhằm quan sát tất cả di tích trong này giống như quanh một Stupa. Đường khách tham quan nền lát lại gạch đỏ một cách trùng tu phục vụ du lịch đáng học hỏi. Các bức tường nhỏ có lớn có, nguyên vẹn có, đổ nát có, tất cả tạo nên nét tàn phai riêng có. Ngậm ngùi thêm những bức tượng Phật không đầu hoặc sứt mẻ tay chân, xen lẫn nhiều hình hài to nhỏ không còn nguyên vẹn của Phật. Quân thù Miến Điện lẫn thời gian đã tàn phá “hình tướng giả lập” bằng đá của Ngài. Tuy nhiên không thể giết chết đức tin trong lòng mộ đạo của người dân Thái Lan.
Vương quốc Ayutthaya có thể suy tàn, các đền đài chùa chiến có thể chỉ còn phế tích. Đúc tin về lòng từ bi, khoan hòa và nhân ái của đạo Phật vẫn mãi trường tồn với thời gian. Ngồi nghĩ ngợi trong không gian trầm mặc lúc xế trưa tại chùa Wat Phra Ram nghe những tàn phai thoáng qua chợt buồn. Phật tại tâm hay ánh sáng chánh pháp của Ngài đã soi rọi vào nơi chốn u minh. Tại sao vùng Đông Nam Á, một thời những người cùng theo đạo Phật lại xâm hại với nhau? Thật lạ, chuyện lại xảy ở các nước gần với quê hương phát tích Nepal, Ấn Độ được thấm thấu giáo lý của Phật sớm nữa chứ. Thật khó lòng giải thích hiện tượng ấy trong một sớm một chiều.
Điều đáng quí còn lại các di tích trong công viên lịch sử Ayutthaya đã được người Thái gìn giữ tươm tất sạch sẽ đàng hoàng.
Creator Samgoshare Music Trường Sa Singer Thiên Vũ