Hôm qua lai rai đến khuya cũng khá mệt hai anh em trở về khách sạn nghỉ ngơi. Đêm thành phố Phan Rang thời tiết mát đến độ lúc ngủ mở lớn cửa sổ đón gió biển lùa vào êm dịu. Ngủ một giấc ngon lành sau ngày dài mệt mõi, sáng dậy sớm loanh quanh quan sát khu dân cư gần đó. Đang loay hoay chưa biết bữa sáng sẽ ăn gì? Bất chợt dự tính sao không ăn sáng với bạn H. Nhờ vậy đã có một bữa sáng bún chả cá Vạn Giã với bạn vui vẻ tại Diên Khánh.
Nhớ bạn học
Chuyến hành hương về quê Mạ sẽ gặp gỡ bạn bè thuở đi học đang sống dọc theo dãi đất miền Trung. Tìm quán cà phê ngồi nhâm nhi cho tỉnh người. Sáng quán vắng khách, gọi ly cà phê phin, nhìn từng giọt rơi mà chợt nhớ đến hai câu của người em quá cố. Thời sinh viên em viết “ Cà phê từng giọt rơi rơi. Tóc em từng sơi bên đời vương theo”.
Nỗi nhớ này đưa tôi tới nỗi nhớ bạn bè khác của tháng ngày sinh viên gian khổ. Gọi điện thoại cho bạn đại học, Mạnh Hùng quê ở Nha Trang hẹn ăn sáng. Hắn bảo đang ở cửa hàng tại Diên Khánh trên đường ra ghé chơi. Giật mình nghe tên địa danh, hơn ba mươi năm trước tôi từng theo bạn đại học khác tên V. về thăm nhà bạn tại Diên Khánh. Cây dầu bị chẻ làm hai nhánh từ nhỏ nên đặt tên Đôi ấn tượng. Thời gian gần đây cây đã có lần lâm trọng bệnh phải cứu chữa, không còn sum suê cành lá như trước. Cạnh cây dầu Đôi có đền thờ Trịnh Phong Bình Tây Đại tướng một thời oanh liệt. Chạnh nhớ người bạn thân tên V. của thuở ấy đang ở nơi chốn khó gặp.
Cung đường chạy xe từ Phan Rang ra thị trấn Diên Khánh chỉ vài chục cây số. Vài cứ alo hướng dẫn xe đến cửa hàng buôn bán thức ăn thuốc gia súc ngay mặt đường. Trở lại bạn Mạnh Hùng sau nhiều nằm bôn ba Sài Gòn xứ đã trở về mái nhà xưa.
Bún chả cá Nha Trang
Chàng trai kỹ sư xây dựng mơ mộng năm nào đã chuyển sang nghề khác. Hai vợ chồng mở cửa hàng buôn bán thức ăn gia súc và thuốc thú y tại Diên Khánh. Dân trường Bách Khoa nay chuyển sang nghề buôn bán, tính toán chỉ là muỗi. Các mon khó nhằn như cơ kết cấu, sức bền vật liệu hay bê tông 1,2 giờ đã thành dĩ vãng. Tha phương xứ người hay bình an tại quê nhà cũng tùy cách chọn lựa của mỗi người. Bạn bè còn vui vẻ còn gặp được nhau an lành đã mừng. Gặp nhau tay bắt mặt mừng, đời làm sao biết được có ngày ngồi ăn sáng bún chả cá Vạn Giã với bạn Mạnh Hùng.
Vào quán ăn sáng ven đường bình dân như bao đời dân Việt. Nồi nước bún đang sôi, tô bún chả cá đã sẵn sàn, thêm dĩa rau xanh mướt. Nếu như Huế có món bún bò, đất Quảng có món mì thì Nha Trang có nún chả cá nổi tiếng không kém. Phải chăng thuở xưa do địa phương đánh bắt nhiều cá tươi ăn không xuể. Tùy vùng miền cá tươi được chuyển qua làm chả, làm mắm hay làm khô để dành lâu hơn. Tô bún chả cá nhanh chóng vơi dần nhờ món ngon lạ miệng. Xuyên qua dãi đất miền Trung có rất nhiều món ngon vật lạ dung dị chỉ sợ không đủ thời gian thưởng thức. Tôi ăn đến cọng bún cuối cùng trong tô đằm đẹ cõi lòng. Sau bữa sáng rủ nhau qua quán cà phê gần đó.
Chả cá nhìn miếng to và hệt như dò lụa vậy, thật khác với những gì em tưởng tượng anh ạ!
Mỗi vùng mỗi địa phương đều có nét riêng khác. Thanks