Trước chuyến chơi rong tại Nha Trang một tuần, anh em Sàì Gòn lên nhà bạn đám kỵ Bảo Lộc. Bảo Lộc vốn gần Sài Gòn, vậy mà chưa khi nào tôi ghé thăm. Nhóm bạn cũ học chung trường cùng một chuyến xe kiêm luôn hai tài xế. Nhờ lần ăn kỵ này mới biết sơ sơ về thị trấn Bảo Lộc. Ngày về cả nhóm ghé quán cà phê Đôi Dép ngồi thư giãn thật êm đềm.
Xe từ Sài Gòn xuất phát sớm để tránh kẹt xe xứ Đô Thành. Đường sá Sài Gòn mở rộng thế nào rồi cũng kẹt so với mức độ phát triển xe cá nhân. Kinh tế có phát triển mỗi gia đình hoặc cá nhân đều muốn có xe máy lẫn xe ô tô. Mỗi ngày chứng kiến từng đoàn xe từ nhỏ đến lớn đều gây kẹt đường phố mà ngán ngẩm. Tính ra mỗi ngày người dân Sài Gòn tốn biết bao nhiêu thời gian hoang phí vì vấn nạn kẹt xe. Sợ kẹt xe sáng sớm chạy ra tận Đồng Nai tìm chỗ điểm tâm. Quán thuận đường bán hủ tiếu đông người đến lạ. Thong thả đợi chờ, ăn sáng, uống cà phê cà pháo tiếp tục lên đường.
Sài Gòn đến Bảo Lộc
Xe chạy trên cao tốc Long Thành Dầu Giây rất nhanh, tiếp tục qua phố xá Đồng Nai. Gần trưa leo các con đèo tới được thị trấn Bảo Lộc. Trưa nhà bạn đang chờ sẳn, cả nhóm ráp vào một mâm khách đường xa. Người nước Huệ dù đi đâu làm gì cũng giữ cái nết cúng kỵ rất bài bản. Anh em thắp hương cúng lạy làm lễ thường hằng của người Huế. Ngày kỵ nhằm tưởng nhớ người đã khuất, dịp quan trọng anh em bà con người nhà tụ họp cùng nhau. Văn hóa phương Tây chú trọng ngày sinh, ngược lại văn hóa phương Đông nhớ ngày kỵ (giỗ). Người Việt kỵ đến ba đời, cao hơn nữa dành cho đám chạp của phái, họ. Quá khứ dù huy hoàng thế nào cũng đã qua, hiện tại cần trân quý.
“Trước cúng sau cấp” câu cửa miệng của người nước Huệ, mỗi bàn ăn thường có rất nhiều món.
Ngày trước phận làm dâu mỗi nhà, việc đầu tiên phải biết làm mâm cơm cúng ông bà. Nay đám kỵ hay đám tiệc đều được đặt trước đúng giờ đem tới nhanh gọn. Mỗi thời mỗi khác, chắc Ôn Mệ dưới suối vàng cũng thông cảm con trẻ đang mãi mê lướt Face mô đó. Nhờ tay nghề nấu ăn của người nhà con cháu nước Huệ. Các món ăn đạm đà bản sắc rất ngon, anh em vui vẻ no say. Loanh quanh ngắm nhìn chung quanh, chiều chiều được thêm bựa lợ nữa đủ hai tăng. Đêm Bảo Lộc mát mẻ đến tê người ngủ một giấc ngon lành cành đào. Sáng dậy bạn rủ đến quán Đôi Dép uống cà phê nhâm nhi rất thi vị.
Cà phê Đôi Dép
Nghe bạn giới thiệu cái tên quán Đôi Dép tưởng như đùa mà thật như đếm. Quán cà phê Đôi Dép nằm mặt tiền hẽm dễ tìm. Vào quán không ngờ khuôn viên quán rộng rãi, gấp cả chục lần quán Miền Đồng Thảo nổi tiếng Sài Thành. Dạo quanh quán phát hiện thêm nhiều điểm thú vị. Không những chỉ bán cà phê, nước giải khát, thức ăn mà còn kinh doanh thêm chỗ cư trú khách du lịch. Kiến trúc nhà sân vườn dạng trệt riêng biệt, tường đỏ ngói đen thẩm. Bao quanh cây cối bon sai xanh đẹp, vườn hoa dễ thương. Đường đi bộ lát đá granite sạch sẽ, nhà rường phục vụ ăn uống cho khách trú chân thoáng mát.
Không gian nhà sân vườn rất thân thương phù hợp thiên nhiên Bảo Lộc. Điểm đặc sắc nhất một hồ nước trong xanh cỏ cây cảnh tươi mát, có vòi phun nước tỏa rộng. Trên chiếc hồ nước lăn tăn gợn sóng li ti, hình ảnh một đôi dép màu vàng quai xỏ chân được cách điệu rất duyên dáng. Tôi lần đầu quan sát đã có cảm tình ồ lên ngạc nhiên. Đôi dép bình thường đã được chủ quán nâng lên thành câu Slogan “không thể thiếu nhau” đặt ngay giữa quán. Thuở nhỏ lớn lên trong thời bao cấp, dép xỏ ngón, một vật bất ly thân của đám trẻ con choai choai. Bao năm rời xa một ngày về đây đứng ngồi chợt nhớ lại thật ấm áp, dung dị vui vẻ.
Creator Samgoshare Music Dương Phương Linh Singer Nguyên Khang