Hắn mãi mãi không hiểu vì sao hai tiếng Việt Nam lại gây ấn tượng mạnh với dân bản xứ Iran như rứa. Chưa có nước nào hắn cảm nhận được sự thân thiện như vậy khi lang thang đi bụi. Người dân xứ này nghe tôi nói hai tiếng Việt Nam được họ xem như gặp bà con xa trở về. Một điều hiếm gặp vô cùng thuận lợi cho trao đổi thương mại giữa hai nước vào tương lai. Cách làm thương hiệu Việt Nam tại Iran câu chuyện người thật việc thật.
Việt Nam một tên kỳ thú
Từ sáng hôm qua, bước vào một quán ăn ven đường trong lúc chờ Bazzar Tehran mở cửa. Bazzar một kiểu chợ truyền thống tại thủ đô Tehran có nguồn gốc từ xa xưa. Người dân gọi thường dùng chữ Bazzar tại cho chợ. Quán nhỏ gọn bán thức ăn nhanh do chàng trai trẻ làm chủ quán. Tôi chọn thử món ăn bánh Pizza tại quán, chàng làm nhanh chóng vui vẻ phục vụ. Bánh Pizzar cũng đạt trung bình, em chào hỏi bằng câu quen thuộc. Where are you from? Tôi thoáng cười trả lời hai tiếng Việt Nam. Lần này em trố mắt kinh ngạc, hỏi lại có thật không. Tôi gật đầu, bất ngờ em mừng rỡ lấy điện thoại chạy lại xin selfie với tôi. Wow, chàng trai đất Việt cũng giật mình không kém.
Vui vẻ selfie với chủ quán và hỏi thăm em vài điều. Lúc tôi gọi tính tiền em nhất quyết không lấy. Từ ngạc nhiên đến ngỡ ngàng cám ơn sự thân thiện quá lạ với tôi. Trong nhiều ngày rong chơi trên phố xá, gặp những người trong chợ hay người dân dọc đường. Tất cả đều ngạc nhiên khi hắn nói đến từ Việt Nam. Họ đâu biết rằng có một nỗi buồn mang tên Việt Nam trong lòng hắn. Bởi lẽ người dân Iran, đâu phải ai cũng biết hỏi được câu khét tiếng Where are you from? Những lúc hắn ra ngoài đường, phần lớn người dân rất tự nhiên gặp hắn liền mở lời chào. Hi xong đến chữ Japan, Korea hay lúc khác Nỉ hảo China.
Du khách Việt còn ít
Đôi khi réo tên Thailand và có lúc nhấn nhá kêu lên Phillipine trống không, vừa muốn hỏi mà vừa khẳng định. Hắn đính chính vài chục lần trong ngày như chuyện thường tình. Du lịch bụi rong chơi một ngày đàng học một sàng khôn. Càng có những chuyến du lịch xa đất nước bước nhẹ ra thế giới. Thiên hạ đã không thể nhân diện ra thương hiệu Việt Nam một nỗi buồn khó tả của hắn. Bù lại nỗi buồn một sự thân thiện đến lạ lùng khó giải mã của người dân Iran đối với hắn. Một sự chân thành đến mức trên cả ngạc nhiên. Tôi đã có nhiều khoảnh khắc hòa mình một cách rất tình cờ như thể quen nhau từ kiếp nào.
Đi cảm nhân và chia sẻ câu chuyện lạ lùng thật khó quên này. Câu hỏi tại sao được ưu ái cứ mãi ẩn hiên trong tôi một cách khó cưỡng. Phải chăng cả hai dân tộc đã từng có chung một nỗi buồn cấm vận. Do đó người dân hai nước dễ dàng thấu cảm sẻ chia, nỗi niềm không thể tỏ cùng ai. Doanh nghiệp nào biết tận dụng sự ưu ái này như cơ hội tốt. Cuối cùng nhờ vậy cách làm thương hiệu Việt Nam tại nước Iran sẽ cần ít tiền. Bạn chỉ cần giới thiệu hai tiếng quê hương Việt Nam đã thành công trên năm mươi phần trăm. Bạn có tin không? Mãi sau này trên chuyến tàu điện ngầm ra sân bay tôi vỡ lẽ nhiều điều.