Đời người mấy ai biết hết các món ăn. May mắn được rong chơi đây đó cảm nhận được bi nhiêu hay bấy nhiêu. Đôi khi gặp một món ăn mới có nhiều hương vị riêng kích thích mọi giác quan tận hưởng cảm giác vừa quen vừa lạ. Món mới chưa chắc đã hợp khẩu vị với người ăn vẫn lưu lại dư vị. Cảm nhận món ăn Ý tại Bucharest Romania chuyện cảm nhận ẩm thực của riêng tôi.
Quan sát cách dùng thức ăn
Hôm qua viết một lèo sợ mạng xã hội bội thực nên chia hai. Nay ngày mới tiếp tục bài viết về thưởng thức món thứ hai. Món thứ hai đem lên có tên Insalata caprese cũng có gốc từ Italy. Bao gồm bánh mì nướng, pho mát nhẹ trắng, cà chua và rau chân vịt. Món này tôi gọi theo thưc đơn của Romeo. Vào quán lạ bắt chước theo kẻ sành điệu của người bản xứ là cách nhanh hợp thời nhất. Vừa quan sát học hỏi cách dùng thức ăn vừa cảm nhận được vì sao mà chàng Romeo lại chọn.
Trước hết sử dụng món này khi ăn phải thêm dầu Oliu, dấm táo, rượu nho và rắc thêm chút muối. Món salad này chưa biết bao giờ nhưng khi ăn có nhiều sự lạ lẫm và thú vị. Lần này người ta không kẹp bánh mì mà để bên cạnh. Sắc màu trắng của pho mai xen kẻ với sắc đỏ cà chua, ẩn trong đó màu xanh của rau chân vịt.
Món salad đơn giản nhưng thật đủ ngũ hành. Không hiểu sao món ăn của Ý lại đầy đủ sắc màu ngũ hành như vậy. Nhìn dĩa salad ta thấy màu trắng của Pho-mát thuộc Kim, màu xanh của rau thuộc Mộc, màu đỏ cà chua thuộc Hoả, màu vàng của bánh mì thuộc Thổ. Cuối cùng khi pha trộn màu đen của giấm và rượu thuộc Thủy. Tất cả sắc màu của món ăn như một sự tương sinh, tương khắc đến lạ lùng. Người ăn bằng mắt từ đây, sự tương hợp sắc màu làm nền tảng lâu dài cho một món ăn bình dị.
Món salad hương vị cuộc đời
Tôi nhìn Romeo dùng dao cắt đôi miếng Pho-mát và cà chua theo cách nhanh nhẹn đầy điệu nghệ. Quan sát bắt chước để dùng đúng cách một món ăn mới đã trở thành thói quen ẩn tàng của mình. Tôi đưa miếng đầu tiên vào miệng cảm nhận một chút chua ban đầu nhè nhẹ, chưa có gì khi gặp phải giấm, đời còn chua hơn. Pho-mát trắng mềm mại lạt lẽo bất chợt gặp một chút mặn đâu đó rơi vãi của muối trong hành trình dìu nhau vào thực quản. Thoang thoảng mùi của rượu nhẹ, phảng phất mùi thơm dịu của dầu Oliu. Cả hai song hành cùng nhau trong một khoảnh khắc ngắn ngùi. Thật có hấp lực!
Cắn thêm miếng bánh mì cứng cáp, vỡ tan giòn rụm nghe như tiếng quê hương đâu đây vọng về mỗi sáng. Rau chân vịt làm nền được thưởng thức sau cùng, hương các mùi vị chua nồng, thơm mặn đều lãnh nhận trọn. Bởi nằm dưới nền rau chân vịt thấm đẫm mọi gia vị réo rắt lúc ban đầu xuyên qua lắng đọng mà thành. Tất cả hoà chung làm thành vị riêng của cuộc đời đúng chất Sicily của Italy. Ôi món ăn Ý tại Bucharest quá tuyệt vời.
Đời có bao lâu mà hững hờ
Tôi ăn vài miếng, uống một ngụm bia đen nhãn hiệu Ursus của Romania thật quá ngon. Không ngờ xứ hậu thiên đường có nhiều món ăn cùng bia ngon đến vậy. Bữa ăn trưa nhè nhẹ thế thôi, hành trình phía trước vẫn còn tiếp tục. Chưa biết ngày mai sẽ đi những đâu và ăn món gì của xứ Rumani. Chỉ biết tất cả món ăn nào cũng đều lạ lẫm, gây tò mò cao độ cho tôi. Tâm hồn ăn uống của Samgoshare qua đây có dịp thưởng thức so sánh. Mỗi ngày tôi chọn một một loại bia, đời có bao lâu mà hững hờ.
Photo Samgoshare