Xe khách chạy đến xế chiều mới đến được vùng đất cũ Sukhothai. Xuống xe tôi cúi chào cố đô Sukhothai giữa đất trời Thái Lan thuở trước. Từ thế kỷ XIII Sukhothai là một vương quốc riêng nằm sát ranh giới miền Bắc Thái Lan. Vương quốc cổ Sukhothai tồn tại đươc hai trăm năm (1238-1438), sau cùng thành một tỉnh của vương quốc Ayutthaya cổ. Vào thời gian này Thái Lan có nhiều vương quốc nhỏ như: Lan Na, Phayao, Chiang Saen, Muang Sua, Heokam, Mong Mao. Mỗi thủ lĩnh bộ tộc tranh thủ lập lãnh địa riêng do đế quốc Mông Cổ rút về.
Cố đô Sukhothai
Vương quốc Sukhothai dưới thời vua Ramkhamhaeng (1237-1298) cai trị rất hùng mạnh. Ông là vị vua thứ ba cai quản một vùng rộng lớn từ Martaban thuộc Myanmar đến Luang Prabang thuộc Lào và xuống tận bán đảo Mã Lai. Thời trẻ ông cùng vua cha Pho Khun Si Indrathit đánh đuổi quân Khmer giành lại lãnh thổ và mở rộng trong tương lai. Người có công rất lớn trong việc sáng tạo nên chữ viết Thái dựa trên tiếng Môn, chữ Phạn và Pali. Ông tôn trọng phổ cập Phật giáo hệ phái Theravada trở thành quốc giáo đất nước Thái Lan ngày nay.
Ngày hôm sau tôi viết nhật ký. “Hôm nay nhằm ngày 30 Tết âm lịch, ngày cuối cùng của năm con Cọp Nhâm Dần. Ngày ở quê nhà mọi người phải kết thúc công việc chuẩn bị đón chào năm mới. Tôi của hôm nay cũng mệt đứt hơi vì tham quan di sản văn hóa tại cố đô đầu tiên Sukhothai của Thái Lan.
Hôm qua xe khách tới muộn đến Sukhothai lúc sáu giờ chiều. Tiếp tục leo lên xe Tuk Tuk loại lớn cùng với hai khách Tây, đưa về nhà trọ gần công viên lịch sử Sukhothai. Nơi tôi tạm trú cách bến xe trung tâm khoảng mười hai cây số. Lúc chọn nơi tạm trú trên Booking đã cố ý gần di sản Sukhothai, dù ở trung tâm thị trấn có nhiều nhà nghỉ. Con đường chính chạy thẳng về ngay di sản văn hóa. Không ngờ nhà trọ nằm gần ngay trước cổng vào công viên lịch sử.
Bà già tiếp tân
Những tưởng sẽ gặp thêm em tiếp tân xinh xắn như ở cố đô Ayutthaya, không ngờ người đón tôi là một bà già tay chống nạng. Không tin vào mắt mình, bà đưa tờ giấy viết sẵn để khách tự làm theo yêu cầu ghi sẵn. Đọc tờ giấy yêu cầu khách phải chụp Pass Port gởi đến Whatsapp vân vân và mây mây. Đang ngơ ngác vì tôi đâu có dùng Whatsapp, loay hoay chưa hiểu sao phong cách tại đây lạ quá. Bà già tiếp khách không biết tiếng Anh chỉ việc đưa tờ giấy và muốn thu tiền. Chuẩn bị cài đặt Whatsapp để đăng ký gì đó bỗng người con của bà già về.
Cuối cùng hiểu ra, trong khi chị đi vắng nhờ mẹ đưa tờ giấy để khách đăng ký tên tuổi gởi Whatapp cho chị biết. Dù Booking đã báo cho chỗ trọ có khách tên gì, bà già vẫn cẩn thận kiểm tra vậy đó .
Nhận phòng đơn giản có gường ngủ với chiếc quạt treo tường. Kiểm tra phòng tắm nước yếu như hạn hán, nước nóng không hoạt động. Thôi kệ, trước mắt tìm kiếm gì bỏ bụng. Chị quản lý vui vẻ chỉ trong công viên lịch sử có chợ đêm ẩm thực. Tôi như kẻ “ buồn ngủ gặp chiếu manh” sẵn sàng lên đường tìm hiểu. Đêm đầu tiên được bước vào di sản văn hóa công viên lịch sử Sukhothai như vậy đó. Ban đêm dĩ nhiên không cần mua vé, vì không thể tham quan gì ngoài chỗ ẩm thực đêm.
(Samgoshare, chào cố đô Sukhothai 21/01/2023)