Sau thời gian tham quan chùa Phanan Choeng Worawihan vào lúc sáng sớm. Tôi tiếp tục chạy dạo quanh con đường có hai ngôi chùa nổi tiếng check-in của mọi du khách dến với cố đô Ayutthaya. Sáng sớm chạy ngang qua chùa Mahatha và chùa Ratchaburana im lìm trong sớm mai như một cách chào tạm biệt cố đô di sản văn hóa thế giới. Trở về lại nhà trọ, chuẩn bị hành lý chia tay Ayutthaya nhờ chuyến xe tuk tuk vào phút cuối.
Nhật ký ngày ấy
Hắn đã viết “Sáng sớm vắng người đứng bên ngoài chụp vào vài tấm kỹ niệm ngày chia tay. Đồ đạc đã sắp xếp từ sớm, chỉ cần đi về lỡ trễ “bấm nút” lên đường nhanh. Về lại nhà trọ “bốn sao” em gái mưa vẫn chưa dậy. Loay hoay nữa định ra ngoài ăn sáng, nữa ở tại đây mà em chưa dậy, nói sao cho ông bà già hiểu đây. Sử dụng giải pháp tức thì, tôi tung hàng dự trữ chiến lược mì gói Omachi mang theo. Nước nóng có sẵn, tô muỗng sẵn có, nhanh chóng có tô mì thân thương nóng hổi vừa thổi vừa ăn. Đem mì gói Việt qua đất Thái chẳng khác nào chở củi về rừng. Biết vậy nhưng chuẩn bị sẳn dùng cho lúc khẩn cấp vẫn hơn.
Bữa sáng đạm bạc xong tô mì thêm ly cà phê pha sẵn Việt Nam nóng hổi trong tiết trời se lạnh chợt ngon chi lạ. Hôm nay ngày hai mươi chín Tết, bên quê nhà mọi người đang tất bật chuẩn bị đón Tết. Riêng tôi cũng bận rộn không kém ai, thức khuya dậy sớm chăm chỉ đi bộ đến rã người. Xem thử dịch vụ Grab tại cố đô Ayutthaya chỉ thấy có xe hơi. Lạ một điều bấm nơi đến Ayutthaya Bus Station kiểm tra lại với bản đồ Google hai nơi lại khác nhau. Quái thật, làm mấy lần vẫn bị cùng một kiểu. Vé xe buýt đã đặt đến khác nơi xuất phát sẽ rất căng. Thôi dẹp 4.0 với 5.0 tôi ra đường đón xe Tuk Tuk cho nó lành.
Chia tay Ayutthaya
Xe Tuk Tuk tại đây lại khác hoàn toàn với Bangkok, nó không nhiều như mong đợi. Tại Ayutthaya có loại xe như xe lam chế tác lại phần đầu mũi như mũi thuyền, hình dáng xe không đụng hàng. Bà hàng quán trước đường thấy tôi hỏi Tuk Tuk, chỉ tay về phía xa xa, đành đợi vậy. Chợt gặp loại xe mũi thuyền ngoắc lại, bác tài hỏi đi đâu chỉ bản đồ bến xe bác bảo Tuk Tuk. Lại chờ! Tự nhiên bà bán quán ngoắc tay một chiếc xe bán tải cũ kỹ lại. Tuk Tuk xứ cố đô không màu mè sang chảnh như thủ đô. Có gì dùng đó, đưa bản đồ cho bác tài già. May quá ông biết chút tiếng Anh hỏi đi đâu. Sukhothai ngắn gọn quen thuộc, ông gật đầu. Ý ông muốn hỏi cho đúng bến ấy mà.
Sự đời được này mất kia, khi tới đúng bến xe tôi đưa tờ 1000 Bath thật đoản. Thực sự trong túi hết tiền Thái Lan loại nhỏ. Sáng sớm lại gây khó nhau, ông chỉ tay vào trong bến xe đổi tiền. Nhân viên đổi thành hai tờ năm trăm miệng vẫn làu bàu hơi khó chịu. Chắc sáng sớm chưa ai mở hàng chăng? Đưa vé đã mua trên mạng giờ khởi hành 9h30. Chàng nhân viên kiểm tra lại, gây ngạc nhiên lớn cho tôi. Vé mua online của 123goasia đúng giờ nhưng khác ngày, vé của ngày hôm qua! Lúc mua vé ở Bangkok tính toán thế nào lại nhầm ngày hôm qua mới đau. Chợt thầm cười một mình, dân gian có câu ngã ở đâu đứng dậy ở đó”.