Một cuộc gặp gỡ nhiều mong ước, một cuộc hạnh ngộ khó quên với chiều mưa. Rong chơi du lịch gặp nắng hay mưa cũng tùy duyên. Du khách ngang qua tháp nghiêng Pisa tạm lắng lòng mình với thế sự. Nhìn thấy sắc màu cuộc sống được pha theo thời gian phôi pha của di sản chợt chạnh lòng. Tất cả sẽ trở về cát bụi chỉ có đức tin vào chân thiện mỹ vĩnh hằng. Chia tay tháp Pisa cuộc hạnh ngộ khó quên một cảm tác ngắn về ngày xa vắng.
Một chiều mưa Pisa
Tôi sẽ không bao giờ quên được một chiều mưa tại tháp nghiêng Pisa. Chiều mưa đã giúp sắc màu những chiếc dù thêm sinh động nổi bật đẹp giữa trời Pisa. Những gương mặt thiên thần đâu đó xuất hiện đây bất ngờ rồi biến đi trong thoáng chốc. Nhiều chiếc dù âm thầm đứng lặng nhìn Cánh đồng Màu Nhiệm tại không gian di sản. Họ không quản ngại cơn mưa chiều ẩm ươt mong được tạo dáng trước một tháp Pisa huyền thoại. Vài chiếc dù đợi chờ, trời như muốn thử thách chút lòng kiên nhẫn của lữ khách. Tôi chọn cho mình đứng tại đây sau lưng nhà thờ lớn Pisa.
Chiều hôm ấy cơn mưa phùn Pisa se lạnh mãi rả rích rơi rơi nao lòng viễn xứ. Tôi như một chứng nhân vô tình ghi nhận các khoảnh khắc đẹp ngày mưa. Từng đoàn du khách của các vùng miền trên thế giới đến chiêm ngưỡng tháp nghiêng Pisa. Bầu trời Pisa vẫn âm u mây vần vũ mãi trên cao đang dần qua chiều chuyển vào đêm. Vào mừa này nhờ thời gian chập choạng trôi khá chậm. Tôi còn kịp thời gian chào tạm biệt Pisa trong một chiều mưa đáng nhớ. Chia tay tháp nghiêng Pisa hắn cố ngoái nhìn lại các cảnh vật. Một mối lương duyên thoáng gặp, thoáng xa với niềm vui xen lẫn man mác buồn.
Vui buồn tháp nghiêng Pisa
Tôi vui vì đã đến được không thời gian Pisa, buồn thời gian lưu lại quá ngắn. Hắn chỉ đủ nhìn dáng ai nghiêng trong một chiều trời mù mây ảm đạm. Mưa cứ rơi rơi như hoài niệm về quê hương xa của hắn. Tháp nghiêng Pisa hiện lên trong chiều hôm ấy mãi mãi thành một ký ức khó phai. Chào tháp nghiêng Pisa của chiều mưa lạnh. Tôi chào luôn nơi có cánh cửa Thánh Ranieri ẩn sau giàn giáo đang trùng tu nhà thờ lớn Pisa. Chia tay khu vực di sản văn hóa thế giới Vương cung Thánh đường Pisa.
Hắn cùng bạn đồng hành tiếp tục trở ra bằng một con đường nhỏ khác về lại nhà ga Pisa. Chon con đường khác đơn vì hắn muốn nhìn chia xa những con phố nhỏ duyên dáng. Con phố như đứng đợi bao năm bên đường với người tình. Những miếng đá lát ướt át, lấp lánh trong ánh đèn đêm sớm của quán xá Pisa. Chợt nhớ đến hồi sáng trên đường lãng du từ Roma về Florence. Thành cổ Pisa lúc đêm chớm về có nỗi buồn cô liêu của phố lẻ. Đêm về có chút u uẩn lạ lùng của một thời oanh liệt thành cổ Pisa. Tạm biệt những tòa nhà có sắc màu cam trong cái lạnh nhẹ nhàng của đêm buông.
Hắn lên tàu về Florence, đêm Florence đang đợi người lữ khách.