Lần đầu tiên đến với cố đô Kyoto ở ngay khu nhà trọ của người em đang học. Lang thang trong chiều tại khu phố nhỏ, thấy nhẹ nhàng, êm đềm chi lạ. Ngày mới qua đi bộ quanh xóm như cách làm quen với phong thổ địa phương xứ người. Chiều qua khu phố yên bình Ichijoji Kyoto câu chuyện ngày đầu tiên đến Kyoto của Samgoshare.
Dạo chợ khu phố
Ngày trước chợ quê nơi giao lưu gặp gỡ để trao đổi thực phẩm, buôn bán qua lại. Ngày nay chợ tồn tại dưới nhiều hình thức buôn bán nhỏ cho đến đại siêu thị. Từ trao đổi vật phẩm đời thường cho đến thế giới ảo. Đi du lịch theo đoàn phải đi theo lịch trình đã thông báo. Giờ giấc lập ra khá chặt chẽ nên nhiều khi muốn nán lại tìm hiểu một chút về cuộc sống đời thường của dân địa phương vô cùng khó.
Du lịch tự túc được tự do lang thang nhìn ngắm thiên hạ ưu điểm tuyệt đối. Thời gian không còn thuộc sở hữu toàn dân nên tha hồ sử dụng. Thích dao bộ loanh quanh, thấy vài cửa hàng nhỏ tôi sà vô xem sao. Các đường phố nhỏ có cửa hàng cũng nhỏ gọn gàng phù hợp khu phố yên bình. Khu dân cư quanh vùng Ichijoii có khá nhiều cửa hàng nhỏ. Họ bán khá nhiều thứ tạp hóa, ăn uống, đồ cũ sưu tầm, thuốc tây, sách vở. Đối với tôi thú vị quan sát các cửa hàng thực phẩm. Mỗi khi gặp chợ hay cửa hàng thực phẩm mình rất thích ngó nghiêng vì đó là em – sắc màu của cuộc sống!
Biết đâu nâng tầm
Bước vào trước cửa hàng đập vào mắt đầu tiên các loại trái cây hoa quả xứ Nhật Bản. Nhìn trái dưa hấu rồi nhẩm tính ra tiền Việt giật cả mình. Tự nghĩ hay mình mới qua chưa quen tỷ giá nên tính nhầm. Kiểm tra lại gần ba trăm ngàn cho một trái dưa hấu khoảng hai ký lô, một trăm rưỡi ngàn cho một trái thơm. Chưa hết phải tốn hơn một triệu mới tậu được một trái dưa lưới, quá đắt! Thầm nghĩ tới cảnh nông dân Việt Nam đem đổ bỏ dưa hấu nghĩ thật xót xa. Kẻ ăn không hết người làm không ra là đây. Có lẽ sau chuyến đi này chuyển nghề buôn bán dưa hấu.
Biết đâu vừa hỗ trợ nông dân Việt, vừa tạo công ăn việc làm cho hai đất nước. Đồng thời nâng tầm quan hệ chiến lược Việt Nam Nhật Bản. Một cửa hàng nhỏ nhưng bán khá đầy đủ các thực phẩm thiết yếu. Nhân viên vừa bưng bê vừa luôn miệng nói cám ơn và xin chào quý khách. Hình ảnh cám ơn, cúi đầu của nhân viên tại khu phố yên bình Ichijoji theo mãi tôi trong suốt cuộc hành trình trên xứ sở Phù Tang! Sau này mới hiểu vì sao có giá đắt như vậy. Làm nông nghiệp tại đất nước này thời tiết vô cùng khắc nghiệt hơn Việt Nam nhiều lần.
Photo Samgoshare