Sau khi thăm thần linh Ganesha đền Ucchi Pillayar trên đỉnh Rockfort rất mõi chân. Đứng trên đỉnh núi nhìn hoàng hôn chầm chậm trôi lướt qua thành phố mờ ảo. Xuống dưới đất, dạo bước giữa đời thường phố thị Tiruchirappalli như muốn hiểu hơn phận người. Hòa chung với dòng người dân Ấn Độ, thong thả ghi lại những hình ảnh thường ngày của họ. Những hình ảnh riêng có về cuộc sống thường ngày, quen thuộc với người Ấn nhưng vô cùng lạ lẫm với chàng trai đất Việt.
Đền Manicak Vinayagar
Trên đường xuống còn ghé vào thăm đền Manicak Vinayagar trong khu vực đỉnh núi Rockfort. Đây là một đền hang có kiến trúc rất đặc trưng của tôn giáo Hindu. Trong thời Hindu giáo phát triển cực thịnh nhiều đền thờ được chế tác từ đá. Những tảng đá độc lập được điêu khắc thành nơi thờ các thần như đền Shore. Độ khó rất cao khi các nghệ nhân đục vào trong đá làm thành đền thờ thường gọi đền hang.
Quá trình làm đền hang rất kỳ công, phải đục âm vào núi đá trên độ cao lớn. Nghệ nhân phải tạo ra một không gian thờ cúng đủ rộng lớn với cột, trần làm nơi tôn thờ thần linh. Một không gian thờ cúng được điêu khắc tinh xảo rất hoành tráng to lớn đến không ngờ. Càng kinh ngạc hơn được chế tác vào thời công cụ máy móc thi công chưa có, thật đáng ngưỡng mộ.
Ngay cổng ra vào đền Manicak Vinayagar có hình tượng vòng tròn trắng chấm đỏ. Bước vào trong đền mát lạnh, năng lượng tâm linh làm tôi rùng mình. Khẽ nhẩm ấn quyết “ Om Mani Padme Hum” để trấn an bản thân tránh ngoại cảm xâm nhập. Các cột đá trùng điệp với chân chữ nhật và đầu cột làm rộng ra. Nhiều công trình đầu cột điêu khắc rất đẹp thể hiện đẳng cấp nghệ nhân. Cột đã tại đền khá cao được chế tác cẩn thận, bên trong rộng rãi. Tôi đi một vòng vào trung tâm nơi thờ cúng thiêng liêng thấy các giáo sỹ các cầu nguyện thành kính. Tâm linh của người dân Ấn là một thế giới đầy minh triết huyền ảo.
Đời thường phố thị Tiruchirappalli
Chiều tối đang về xuống núi loanh quanh qua vài con phố tại trung tâm. Phố phường thật đông đúc ồn ào người đi lại tấp nập, cảnh sinh hoạt như góc phố nào đó của Sài Gòn. Bên cạnh các cửa hàng to lớn rộng rãi sáng choang ánh đèn là những xe hàng rong. Góc này xe ba gác bán hàng trái cây, góc nọ xe khác bán rau củ quả. Có góc phố toàn bán hàng rong phục vụ cho người dân thị thành ghé ngang. Sắc màu của trái cây, của hoa cúng thần chen lẫn sắc màu trang phục của mấy chị, mấy O tạo nên bức tranh đa màu lạ lẫm.
Hòa trong ấy là thanh âm ồn ả của tiếng xe tuk tuk, tiếng xe máy giòn giã, tiếng kèn inh ỏi xe tải như bản nhạc giao hưởng bất tận từ cuộc sống dân dã. Xứ này màu da con người thật đậm đà nên các màu ăn theo cần sự tương ứng về sắc độ. Nhìn chung đất nước Ấn Độ còn nghèo nhưng đời sống tinh thần cực kỳ phong phú. Người thành phố đang có việc làm, cố gắng vươn lên thoát nghèo với mưu sinh vất vả. Vùng nông thôn vẫn còn nhiều khó khăn như các vùng sâu vùng xa nước Việt. Chỉ cần một biến cố gia đình, dịch bệnh hay thiên tai sẽ trở thành nghèo bền vững. Một chiều dạo bước giữa đời thường phố thị Tiruchirappalli như Ta “ru ta ngậm ngùi” như tự hỏi Ta?
Creator Samgoshare Music Ru ta ngậm ngùi Trịnh Công Sơn Saxophone by Lê Duy Mạnh