Gặp gỡ gia đình Iran trên chuyến tàu đến Masshad

Nhờ chuyến tàu có thời gian dài suốt một ngày nên tôi đã nói chuyện trao đổi với gia đình người bản xứ Iran. Câu chuyện gặp gỡ gia đình Iran trên chuyến tàu từ cố đô Tabriz về thành phố Mashhad. Tôi ghi lại nhật ký về gia đình thú vị này. Họ cho tôi nhiều điều ngạc nhiên với tấm lòng rộng mở. Qua hai chuyến tàu xuyên đất nước Iran tôi như chứng nhân cho những tâm hồn Ba Tư thân thiện rộng mở. Những con người thuần hậu chân chất trên tàu giúp tôi biết thêm về xứ sở rộng lớn này.

 Gặp gỡ gia đình Iran

Nhật ký của Samgoshare đã viếtĐầu tiên chàng trai trẻ dẫn một người đàn ông đã qua tuổi trung niên đến giới thiệu với tôi là cha của mình. Ông vui vẻ hỏi How are you liền và chưa kịp cho tôi giới thiệu tên mình. Sau đó ông làm thêm một tràng nữa nice to meet you đưa nhanh tay ra bắt. Ông cầm hai tay lắc lắc rất thân tình, dù mới gặp nhau lần đầu. Tưởng ông nói thêm gì nữa mà mừng, nhưng ông vui vẻ ngồi nhờ đứa con rể chàng trai lớn hỏi chuyện. 

Trong suốt một ngày sau đó, cứ một lần gặp mặt tôi ông how are you suốt thật ngộ. Dường như ông muốn ôn lại chút vốn liếng ngoại ngữ của mình do thời gian bị cấm vận đã làm phôi phai tất cả. Ông rất chân tình, sáng hôm sau mới mở mắt ông đưa cho một rổ nho. Muốn tôi lấy chùm nho lớn nhất, tôi chọn chùm nho nhỏ vừa. Xứ sở khô cằn nên nho cũng như đời teo tóp. Nho màu xanh giống như nho Ninh Thuận nhà mình loại nguyên gốc. Không ngờ nho màu xanh nhỏ ngon ngọt đến bất ngờ. Tôi đưa chùm nho lên miệng và cắn từng trái. Vị ngọt của nó giống như tình người bản xứ nơi đây trên chuyến tàu dài 1700km này “.

Chuyến tàu thân thiện đáng nhớ

Chuyện nối tiếp chuyện tôi quan sát cách sinh hoạt của một gia đình điển hình thăm viếng người thân. “Vì gia đình chung một chuyến tàu nên họ đem theo đồ ăn thức uống cho cả nhà. Một cách tiết kiệm cây nhà lá vườn như bà con mình ngày trước. Nhờ vậy vô tình tôi được thưởng thức các thức ăn thường nhật của dân bản xứ. Ông còn đem mời cà phê và trà túi lọc địa phương. Trong hành trang của mình tôi có đem theo cà phê hoà tan Vina cà phê. Tôi tặng ông mấy gói ông chỉ lấy một. Uống thử cà phê Iran nhà ông pha khá ngọt, mùi vị cà phê không đậm đà như xứ Việt, nhưng thật ấm lòng cho kẻ đi xa. 

Người Ông và cháu trên chuyến tàu Iran.
Gặp gỡ gia đình Iran trên tàu hỏa.  Photo Samgoshare

Dĩ nhiên ông rất vui vẻ cho tôi chụp hình. Bức ảnh trên ông đang vuốt tóc đứa cháu đang ngủ ngon trên tàu. Tình cờ tôi khám phá ra rằng giao lưu bằng hình ảnh ở xứ rộng lớn Iran này rất tuỵet vời. Một sự ngoại giao hữu hiệu nhất như xây nhanh một chiếc cầu hữu nghị vượt qua mọi khoảng cách. Tôi chụp bằng Ipad, đưa ông xem, ông luôn miệng thank you. Lúc đó tôi mới nhớ lại hình ảnh hai vợ chồng cùng đứa con nhỏ vẫy tay chào tạm biệt gia đình ông. Chính đứa con trai lấy vợ nơi xa tận cố đô Tabriz, cả nhà từ thành phố Mashhad đến thăm cháu trên đường trở lại nhà, Khoảng cách giữa hai nơi dài hơn từ hà Nội vào Sài Gòn “.

Chuyến tàu của kỹ niệm

Ngày ấy còn rất nhiều chuyện liên quan đến sự gặp gỡ gia đình Iran trên chuyến tàu tình cờ. Một ngày trọn vẹn ngẫu nhiên được gặp nhiều người dân Ba Tư khác nữa. Những chuyện có thật tưởng như đùa không khác chuyện xưa thuở trước. Du lịch bụi luôn có sự tình cờ, chuyện gặp gỡ gia đình Iran trên chuyến tàu trở thành kỹ niệm khó quên. Sau này có dịp đến một đất nước khác Kwwait thuộc vùng Trung Đông. Tôi mới nhận ra người dân tại Iran họ ăn mặc được Âu hóa hơn các nước khác trong vùng. Tôi không ngờ sau này có một ngày lại đến gần Iran nhưng chỉ nhìn từ một đất nước khác – Kuwait.

About Quoc Sam

I am Sam. I am Vietnamese. I was born and grew up in Hue - the ancient capital of Vietnam. Hue is a peaceful small town with the romantic Hương river flows through. I live and work in the Saigon city - a city crowded and lively

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

This site uses Akismet to reduce spam. Learn how your comment data is processed.