Sáng ấy nhầm đường, chạy xe vòng lại tìm đúng hướng như chỉ dẫn của Google Maps. Cuối cùng đến chùa Phanan Choeng Worawihan tại cố đô Ayutthaya. Ngôi chùa có khuôn viên rộng rãi, sáng sớm ngủ yên êm đềm yên tĩnh. Vào chùa viếng thấy có vài người quét dọn vệ sinh. Chùa vắng đến ngỡ ngàng vì viếng vào lúc thiên hạ chưa dậy ấy mà. Muốn tham quan cho hết kinh đô Phật giáo xưa Ayutthya phải hết cả tuần.
Xứ sở Phật giáo
Rong ruổi qua các di sản lịch sử gắn liền nhiều đền chùa tại cố đô Ayutthaya. Tôi tạm chia thành hai loại theo cách cảm nhận riêng. Thứ nhất di tích chùa cổ dành quảng bá cho khách tham quan du lịch tìm hiểu về cố đô, không có người tu hành. Mức độ phổ biến lan tỏa nhờ các phượt thủ khắp nơi đến tìm hiểu về lịch sử Thái Lan. Tôi gọi dạng này như “chùa chết” vì không có nhà sư ở, nhà nước luôn tu bổ gìn giữ dành mục đích du lịch khảo cổ. Loại thứ hai di tích chùa có người tu hành làm Phật sự đang hoạt động. Tu sỹ vẫn tổ chức thuyết pháp cùng người dân đến sinh hoạt cúng bái thăm viếng. Tôi gọi dạng này “chùa sống” luôn hội nhập phát triển cùng người dân.
Chùa Phanan Choeng Worawihan thuộc loại thứ hai, rất nổi tiếng với người dân bản xứ vì sự thiêng liêng của nó. Dấu ấn chùa mang đậm bản sắc truyền thống từ xưa đến nay. Chùa được xây dựng vào năm 1324 trước khi kinh đô Ayutthaya được thành lập vào năm 1351. Tương truyền ban đầu ngôi chùa do những người Trung Quốc tị nạn thời nhà Tống xây dựng. Như người Việt xây chùa trên đất Mỹ, vài trăm năm sau sẽ trở thành di tích. Đồng thời chùa nổi tiếng bởi sở hữu tượng Phật mạ vàng không lồ cao đến 19 mét. Tiếc rằng sáng ấy đến quá sớm, tòa nhà cao nhất chính điện chưa mở cửa nên không thể diện kiến với Ngài. Chia tay sớm Ayutthaya cũng đành chấp nhận.
Chùa Phanan Choeng Worawihan
Chầm chậm thả đôi chân trần mát lạnh trên nền đá mát rượi. Tôi dạo loanh quanh khuôn viên chùa, ngắm nghía từng bức tượng. Các cột gỗ to lớn, họa tiết trang trí quanh chùa rất phong phú. Những cây đèn cầy to như cột nhà đứng bên nhau thành một dãy. Họ thắp đèn sáp như vậy một tháng cũng chưa tắt. Ngôi chùa này nổi tiếng hon tất cả nhờ sự tiếp nối truyền thừa Phật giáo Theravada. Chạnh nghĩ chùa của hoàng gia, hết vua chùa tan hoang. Riêng chùa của người dân dù trải qua qua biến động của thời cuộc vẫn tồn tại.
Mới hay rằng niềm tin về tôn giáo được nhân dân nuôi dưỡng tốt hơn bất kỳ một vương triều nào.
Ngôi chùa Phanan Choeng Worawihan đã và đang tồn tại bảy thế kỷ cùng với người dân Ayutthaya. Người cố đô ở nước nào đều luôn gìn giữ nề nếp cơ bản như thường lễ Phật. Đội quân Miến Điện phá hoại toàn bộ thành quách, chùa chiền lẫn vương triều Ayutthaya vào năm 1767. Tôi đứng ngoài cửa nhìn vào trong mờ ảo để hình dung về một giai thoại đặc sắc. Trước khi vương triều bị tàn phá “nước mắt chảy từ đôi mắt của tượng Phật to lớn ấy”. Tượng như dự báo được tai họa quốc gia, từ đó người Thái rất tôn kính ngôi chùa thiêng liêng này.
Creator Samgoshare Music Romance d’ amour Guitarist Phương Thảo