Hiến tặng cho bảo tàng con Kẹt một chuyện vui vui bên bàn nhậu, ngẫm kỹ mới thấy đau. Nỗi đau dai dẳng về một nền văn hóa ngày càng thiếu chiều sâu của giáo dục cộng đồng. Bản sắc dựng xây ngày càng mất vì không có gốc, không có học. Những câu chuyện trong bàn nhậu đôi khi có những trận cười đầy sảng khoái ngẫm lại thấy đau. Xin lỗi vì chuyện có một chút hoang. Theo lời kể LHL.
Chuyên bảo tàng xứ Việt
Tình cờ nghe người em kể câu chuyện bên bàn nhậu những món ngon dân dã miền cố đô Huế. Cười một trận vui vẻ đầy sảng khoái bên những chia bia Huda thân thương. Chuyện kể rằng có một anh làm bảo vệ lâu năm ở nhà bảo tàng văn hóa. Khi cuối đời anh có một nguyện vọng tha thiết. Anh muốn hiến tặng cho bảo tàng một thứ quý nhất của bản thân. Trong di chúc viết tặng cho bảo tàng với hy vọng được thỏa ước nguyện vọng cuối cùng.
Anh viết “Tui xin hiến tặng cho bảo tàng Con Kẹt của tui “ (theo giọng Quảng Nam)
Trong lúc lâm chung ban giám đốc thắc mắc hỏi. Răng anh hiến tặng chi cắc cớ rứa? Anh thủng thẳng nói, tui trực tại cổng nảo tàng quá lâu. Ngày mô tui cũng nghe du khách vào ra nườm nượp họ kháo nhau. Bảo tàng chả có cái Con Kẹt chi cả, tui nghĩ nên hiến tặng cho bảo tàng nó được đầy đủ.
- ?????
Âu cũng một ước nguyện cuối cùng của anh ấy trước khi mất. Còn bạn anh cũng đã từng tặng chữ cho sếp. Chuyện bảo tàng Việt xứ cũng như trò hề của số phân. Bảo tàng nơi lưu trữ những gì điển hình của con người thời đại, nền văn mình của một đất nước. Nhìn về văn hóa bảo tàng sẽ hiểu nền tảng giáo dục cơ bản của một thể chế xã hội, đất nước đang sống. Mong quê hương sẽ có nhiều bảo tàng đúng nguyên nghĩa.
Chim Đớp ruồi xanh gáy đen ĐH. Photo Nguyễn Lương Ký
4 comments
Pingback: Chuyện muỗi Myanmar với cầu thủ Việt ! - Samgoshare
Pingback: Vườn tượng đặc sắc quý hiếm của Việt xứ ! - Samgoshare
Pingback: Vườn tượng đặc sắc quý hiếm xứ Việt ! - Samgoshare
Pingback: Ngỡ ngàng bảo tàng chiến tranh Wellington ! - Samgoshare