Chạy xe máy từ thác Kuang Si về trung tâm gần cuối ngày trời còn vương nắng. Chợt nhớ còn nơi đón hoàng hôn trên đỉnh đồi Phou Si tại Luang Prabang nữa. Điểm tham quan này rất đặc biệt mà hầu hết khách du lịch đều muốn thử sức. Trên vị trí cao điểm nhìn được toàn cảnh cố đô Luang Prabang đất nước Lào. Ngọn núi Phou Si nằm trước cung điện vua Lào ngày xưa nay thành nhà bảo tàng. Đúng hơn gọi đồi Phou Si Đồi bởi nó khá thấp leo khoảng 30 phút sẽ đến đỉnh. Luận theo phong thủy núi như bình phong trước mặt quá lớn, án ngữ mặt trước cung điện đều không tốt.
Leo lên đỉnh Phou Si
Chiều khá mệt cố gắng theo dòng người leo hàng trăm bậc thang lên đỉnh. Du khách xuống lên tấp nập, các bậc thang được làm bằng đá lẫn cao thấp dài ngắn lẫn lộn. Ngày trước trên này xây chùa nên quá trình cõng vật liệu phải tạo nên con đường. Có hai con đưởng lên xuống núi Phou Si, leo lên một đoạn muốn lên đỉnh tham quan phải mua vé 20000 Kíp. Từng đoạn một phải dừng thở nhìn quanh cây cối xanh tươi mát mẻ. Lên đỉnh đã có rất nhiều người đang ngồi chờ dù mặt trời còn trên ngọn cây. Chưa đến hoàng hôn mà họ đã chọn vị trí đẹp để ngắm. Tôi lại thích nhìn cảnh người người ngồi đợi chờ “ông mặt trời” như này.
Tranh thủ dạo một vòng quanh gặp ngôi chùa nhỏ, vài tượng Phật sơn vàng óng ả. Người dân viếng chùa khấn thần lạy Phật cầu nguyện cứu độ chúng sinh. Ngài ngồi đó vẫn trầm mặc qua bao năm dẫu thế gian đang vào thời mạt pháp. Bên ngoài các em nhỏ chào bán các giỏ hoa quả được trang trí rất đẹp. Đất nước Lào thật thú vị, chỗ nào nguyện cầu nơi ấy ắt có bàn tay tài hoa sửa soạn. Điểm thu hút hấp dẫn với du khách trên đỉnh Phou Si là ngắm toàn cảnh thành phố Luang Prabang. Phóng tầm mắt ra xa xa, cây cầu vắt ngang dòng sông Nậm Khan bình thản tĩnh lặng.
Luang Prabang bình dị
Một thị trấn yên tĩnh phía dưới, đường sá lẫn xe cô nho nhỏ hiện ra. Nhà cửa cư dân nằm xen lẫn trong những lùm cây xanh, tỷ lệ cây cối rất cao. Nhiều em gái xinh xắn cùng nhau chọn góc đẹp selfie hối hả. Toàn cảnh cố đô như một quần thể nhà vườn cây trái bình dị ở miền quê xa vắng. Nhìn xa hơn nữa vẫn một màu xanh an lành miền cố quận Luang Prabang. Dạo vòng quanh đồi Phou Si lặng nhìn từng góc toàn cảnh của cố đô Luang Prabang. Loanh quanh góc khác những dãy núi xa xa chồng chất bên nhau bãng lãng. Mỗi cảnh quan khác biệt đều có nét đẹp rất riêng của xứ Lào.
Cuối ngày hoàng hôn sắp đến trên đỉnh Phou Si, du khách ngồi lặng im ngắm ngày tàn sắp kết thúc. Ánh mặt trời vàng vọt to tròn lặng chậm dần xuống núi. Ánh sáng lan tỏa dịu dàng vàng rực một vùng rộng lớn. Nghĩ cũng lạ, bình mình hay hoàng hôn vốn thường hằng của tự nhiên bao đời này. Vậy mà du khách luôn bị quyến rủ bởi đất trời mỗi vùng miền tại các vị trí mang nét đẹp rất riêng. Tôi nhìn các nét mặt của du khách hân hoan thay cho ngày tàn sắp hết rồi đêm sẽ về. Lửng thửng xuống từng bậc thang mòn theo năm tháng cùng nhiều khách du lịch. Sau một ngày mệt nhoài tại tham quan nhiều điểm thú vị tại cố đô Luang Prabang.