Du khách leo trèo thăm hang Sửng Sốt thêm chèo thuyền Kayak một đoạn dài đều đã thấm mệt. Tất cả lên tàu đều muốn nghỉ, con tàu tiếp tục dạo quanh khung trời thơ mộng Hạ Long. Điểm tham quan cuối cùng đến bãi tắm Titov của hội thuyền trến bến lãng quên Hạ Long. Em hướng dẫn bảo lúc trước chưa gặp đại dịch bãi tắm nhỏ bé người chen chân đã khó. Nay nhìn chỉ lèo tèo vài thuyền cập bến.
Bãi tắm Gherman Titov
Trời về chiều, nắng dịu tàu đưa đến tham quan bãi tắm Titov. Tàu cập bến, ai muốn lên bãi tắm hay tản bộ đều tùy. Bãi tắm nhỏ gọn nằm bên cạnh núi đá vôi giữa trời. Lên bờ, nhìn bức tượng ông Gherman Titov (1935-2000) đứng giữa trời trải qua sáu mùa mưa nắng. Tượng bán thân làm bằng đá ganite khánh thành vào năm 2015 tưởng niệm anh hùng phi công vũ trụ Gherman Titov người Nga. Trước đây, người dân gọi tên đảo này Hồng Thập Tự hay Nghĩa địa vì làm nơi chôn một số người Pháp bị chìm tàu. Nhờ lần anh hùng Gherman Titov ghé thăm đảo năm 1962 với Bác nên vinh dự được đặt tên.
Trời chiều cuối tháng tư thời tiết vẫn oi bức khó chịu. Vài con tàu sau vài tiếng rong ruổi trên vịnh Hạ Long, cuối ngày đều đưa khách đến đây nghỉ ngơi dưỡng sức. Xa xa, vài du thuyền đang đậu êm đềm yên tĩnh. Chàng hướng dẫn bảo mùa này vắng lắm anh ơi, trước dịch nằm kín một vùng. Bãi tắm ở đảo Titov nho nhỏ xinh xắn, cát trắng sạch sẽ kín đáo với tầm nhìn rộng ra các đảo xung quanh. Du khách vừa tắm vừa ngắm vịnh trong chiều trôi cũng rất tuyệt. Em bạn xuống tắm còn tôi cởi giày tản bộ dọc theo bờ cát trắng thật mát lạnh.
Hội thuyền trên bến lãng quên
Tôi không chuẩn bị đồ bơi nên không tắm, mùa này vắng khách vắng luôn dịch vụ mô tô nước hay dù bay. Ngồi giữa bãi tắm nghĩ ngơi thư giãn nhìn thiên hạ ngụp lặn trong ánh chiều tà. Nhiều cặp bạn trẻ đưa nhau ra bãi biển ít tắm mà thích sống ảo nhiều. Sau mấy giờ lênh đênh trên biển ai cũng thấm mệt. Hết giờ tại bãi tắm khách lũ lượt về tàu, chuẩn bị trở về thành phố. Tàu chạy về khá nhanh vẫn mất hơn một tiếng mới trở lại đất liền. Tôi ngồi trước mạn tàu lướt êm trong gió lộng nhìn hàng trăm hòn đảo đang trôi sau lưng mình. Chiều tà nhìn chúng trôi như một phiên bản khác của phim Avatar.
Khoảnh khắc trước khi tàu trở lại bến cảng du thuyền sau một hành trình dài. Tôi nhìn hàng trăm con tàu, thuyền đậu san sát trên bến cảng mà xót xa mùa vắng vẻ. Một cảm giác buồn như hội thuyền trên bến lãng quên năm nào. Đất nước mấy lần kích hoạt du lịch nội địa như cứu cánh lẫn nhau cho nười Việt vẫn chưa thoát được. Covid đến gây bão kinh tế chưa biết khi nào biến mất hay tồn tại với đời sống con người. Phần lớn cư dân vẫn chưa quen với trạng thái bình thường mới. Không ngờ, sau đợt này về cả nước phải chống chọi cơn lũ Covid rất khốc liệt.