Nghe giới thiệu nhiều về khu thương mại Central World Bangkok cũng muốn đến xem thử thế nào. Chàng Grab Bike chạy rất nhanh, lượn vài vòng điệu nghệ chỉ tay địa điểm trước khi thả tôi xuống trước Central World. Người Thái phục vụ cho du lịch bụi cũng rất chuyên nghiệp. Ngước lên nhìn khu quần thể to lớn, cố nhớ ngày trước cả đoàn vào World Trade Center đâu rồi? Vẫn không thể nhớ nỗi khu 7-8 tầng gì đấy nay đã đổi thay thế này.
Chiếc thẻ Hug Thai
Tham quan tầng trệt rất thích thú vì gặp ngay khu ẩm thực hoành tráng. Dạo một vòng quan sát tìm món gì dễ ăn trước cho đằm bụng. Tới lúc chọn được món gọi, em nhân viên yêu cầu cái thẻ. Mình chưa hiểu cái thẻ gì? Em chỉ chỗ đến mua thẻ mới thanh toán được tiền. Là sao? Vẫn chưa thông? Bangkok chê tiền Thái sao? Tôi đến quầy làm thẻ mới hiểu ra vấn đề rất thú vị. Có thể vì đại dịch Covid nên mỗi quốc gia, mỗi vùng luôn tìm cách thanh toán thi vị.
Thẻ Hug là thẻ gian tiếp để thanh toán trung gian của tất cả quầy hàng ẩm thực. Khách chi tiêu ăn uống bao nhiêu, muốn đưa bao nhiều vào thẻ cũng được. Nhân viên sẽ biến cái thẻ Hug không tiền thành có tiền tương ứng.
Bạn muốn xài nhiêu cứ mỗi việc đưa nhân viên quẹt cái rẹt. Kakaka… tôi bật cười khi em nhân viên giải thích. Khi nào sử dụng xong muốn lấy tiền thừa, đến quầy đưa thẻ lấy lại tiền Thái thật. Một cách trao đổi thông minh, tiền thật luôn nằm một chỗ. Tôi đã sử dụng cái này để ăn để mua bia rồi cứ tưởng sẽ lan ra các tầng khác nhưng không có. Thẻ Hug chỉ sử dụng trong phạm vi buôn bán của công ty Hug Thái nào đó thôi.
Công nghệ và ẩm thực
Món ăn Thái Lan luôn hấp dẫn với nhiều thực khách. Tôi lớn lên ở xứ Thần Kinh đầy tự hào có hàng ngàn món ăn mang tinh túy của trời đất. Khách du lịch bụi chỉ cần đơn giản, dễ ăn đúng đủ hợp khẩu vị hợp túi tiền, rứa là ngon. Khu ăn uống ngay trung tâm sầm uất nhất Bangkok mà giá cả phải chăng thật đáng ghi nhận.
Chọn món cơm thịt trứng đơn giản đựng trên dĩa lót miếng giấy trơn (không dính). Cách làm này không cần rửa dĩa (khỏi tốn công và nước) chỉ cần bỏ tờ giấy rất nhanh gọn. Khách tự chọn chỗ ngồi quanh khu và gọi thoải mái món ăn uống. Kết thúc bữa trưa dạo lên mấy tầng lầu xem hàng hóa Thái Lan đang trưng bày. Hàng hóa phong phú như các trung tâm thương mại của Sài Gòn. Riêng hàng công nghệ của nhà Táo qui đổi ra giá cao hơn Việt Nam, thật lạ. Mỗi tầng đều có bản đồ thương mại phía cửa vào cho biết bán hàng gì để khách truy cứu nhanh.
Dù bên trong hiện đại mát mẻ, tôi không thể lang thang hết khu phức hợp rộng lớn này được. Makerting đã đẩy xã hội tiêu thụ lên một tầm cao với đỉnh điểm mới. Đến một lúc nào đó khả năng tiêu thụ vượt tầm kiếm soát tài nguyên môi trường, nhân loại sẽ khó tránh được họa lớn. Biết đủ là đủ cho mỗi người hay quốc gia, âu sẽ là bài học tương lai. Tiếp tục rong chơi bằng tàu hỏa.