Một chuyến rong chơi Hội An du hí ký

Sau mấy chục năm bạn bè cùng khối mới có dịp hội ngộ tại Huế. Sau khi hội ngộ ở Huế tinh thần ham vui vẫn còn hừng hực nên một nhóm bạn rủ nhau vào thăm di sản văn hóa Hội An. Đôi khi gần nhà mà xa cửa ngõ như cha ông thường nói khéo. Riêng tôi cũng quá lâu mới trở lại phố cổ Hội An không rõ có còn nhớ ngày nhớ tháng. Niềm vui gặp may phố vẫn cũ như bao đời nay. Buồn bên dòng sông Hoài đầy hoài niệm vẫn đen đúa như kiếp nào chảy qua bao đời nhau. Chuyến rong chơi Hội An du hí ký kể chuyện về nhóm bạn.

Cả nhóm đến dạo chơi tại di sản Hội An vào lúc trưa mới thấy nắng miền Trung mô cũng như nhau. Nắng dễ sợ, nắng hoang hải, nắng vàng con mắt. Nhìn nắng này Mạ tôi thường nói nắng phơi khoai. Ngày trước ở quê trồng nhiều khoai muốn dự trữ để lâu phải phơi khô. Khoai xắt lát dày ngang dọc thành miếng vuông thuôn dài đem phơi. Phơi nước đầu gặp ngày nắng gắt miếng khoai trắng đẹp. Gặp ngày ít nắng màu sẽ hơi vàng nhìn không bắt mắt. Phơi thật khô đem cất kỹ giữ tránh mưa gió. Vào mùa mưa gió đem nấu ngào thêm ít đường cối, ngon nhức răng. Chỉ cần ăn một chén no tới trốt no cả ngày.

Trở lại thăm Hội An 

Cả nhóm đưa cái đầu trần dạo bộ dạo phố cổ trong cái chang chang đúng toá loà loạ. Vài chiếc dù dưới nắng trời mặc nắng, người đi cứ đi. Chọn một đường phố chính hường vào chàu Cầu thong thả đi vào. Thỉnh thoảng dừng lại chụp hình nheo cả mắt mà mấy O vẫn cười tươi hơn hoa. Con phố cổ và cũ nhỏ nhoi dưới ánh nắng cuối thu. Những ngôi nhà thấp cũ lè tè mang một màu vàng vôi hoài niệm. Những mái ngói xen cỏ cây một màu đen xám. Đường phố nhỏ chỉ dành cho người đi bộ với xe hai bánh. Hàng hoá lưu niệm tại Hội An rất đa dạng nhiều loại phong phú nhìn bắt mắt.  

Photo Samgoshare   

Tình cờ dừng lại gánh đậu hủ bên đường thơm ngọt mịn màng thử vài chén rất ngon. Đâu đó rời rạc vang lên tiếng thổi tò he của phố Hội lạc lõng giữa một trưa đầy nắng. Tiếng tò he như nỗi niềm hoài cổ giữa bộn bề của quá trình đô thị hoá. Tiếng tò he nhắc nhở, lưu giữ ký ức của một thời đã, đang và sẽ qua. Chưa hết điểm dừng chân cuối chùa Cầu trên kênh nối hồ điều hoà với dòng sông Hoài bẩn đục. Bao nhiêu năm đã qua, biết bao nhiêu hình ảnh về chùa Cầu được phát truyền thông khắp thế giới. Thế mà đoạn kênh này vẫn bẩn đục như xưa. Quá loà loạ! 

Hội An du hí cùng bạn bè

Lâu rồi mới trở lại Hội An cùng các bạn chung khối phổ thông Gia Hội. Biết mùa này nắng Hội An cũng dễ sợ không thua nắng kinh thành Huế. Thành phần lên đường nữ thịnh nam suy với nhiều trang phục sắc màu. Bất cứ du khách nào tới thăm Hội An cũng đều chụp muốn lưu lại hình ảnh tại chùa Cầu. Rứa mà sông vẫn dơ theo đường sông, sông có đời của sông, người có thời của người. Đối xử với sông như rứa e rằng quá xấu hổ với tiền nhân. Loay hoay chụp một số hình tại di tích đặc biệt này. Chợt nghĩ có thể 100 năm nữa sông vẫn rứa cho đúng với tinh thần di sản. Biết đâu dòng sông không nằm trong di sản văn hóa nhỉ?

Nắng rát mặt làm khát khô cổ, dạo quanh một vòng trở ra lại băng qua hẻm nhỏ. Những con hẻm nhỏ đến bất ngờ may mà bạn mình không ai quá khổ. Từ tốn nhẹ nhàng dạo thêm một đoạn, may quá gặp quán nước mía. Nước mía phố Hội ngọt sắc đến lạ lùng, uống một hơi quá xá đã. Cả nhóm ồ lên sung sướng như buồn ngủ gặp chiếu manh. Cứ thế loanh quanh ngồi chờ bớt nắng lòng vòng thêm vài con đường. Đến lúc tạm biệt Hội An trong chuyến du hí vội vàng với ngày xưa cũ. Hy vọng lần sau đến vào ban đêm để thấy toàn phố Hội lên đèn. Chợt nhớ đến một Hải Vân Quan xa vắng. (2015)

About Quoc Sam

I am Sam. I am Vietnamese. I was born and grew up in Hue - the ancient capital of Vietnam. Hue is a peaceful small town with the romantic Hương river flows through. I live and work in the Saigon city - a city crowded and lively

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

This site uses Akismet to reduce spam. Learn how your comment data is processed.