Rong chơi đến một vùng đất lạ, trước tiên cần phải viếng các nhà thờ hay chùa chiền nhờ ơn trên phù hộ. Một thói quen tâm linh đã khắc sâu vào tâm khảm của người xứ Huế. Ngồi nghỉ ngơi tại quán cà phê Flamengo, cả nhóm rủ nhau ghé luôn nhà thờ Núi Nha Trang nét đẹp chân phương gần đó. Dạo bộ vài phút bên kia đường gặp nhà thờ Núi đang tọa lạc im lìm trong nắng mai.
Vài nét nhà thờ Núi
Nha Trang vào thế kỷ XVIII -XIX vẫn còn hoang vắng dân cư thưa thớt. Năm 1886 Pháp lập chính quyền đô hộ tại đây, giáo dân Công giáo lại càng ít. Thời ấy linh mục Louis Vallet (1869-1945) đang phụ trách giáo dân gieo mầm đức tin cho con dân vùng này. Ông muốn lập một giáo xứ cho bà con sinh hoạt nên quyết tâm xây dựng một nhà thờ nhỏ. Nhà thờ Núi được khởi công vào năm 1928 xây trên ngọn đồi tên Bông. Hơn bảy năm xây dựng dần, nhà thờ đã hoàn thành hạng mục cuối cùng là tháp chuông. Kiến trúc được giữ từ đó đến nay tuy vẫn có vài sửa chữa nhỏ.
Cả nhóm băng qua trước khoảng sân rộng nhà thờ Núi hiện ra sừng sững. Nó đứng trên cao dưới trời xanh cao bao la vài đám mây trắng loanh quanh. Muốn tham quan phải leo lên các bậc thang như tập thể dục. Bên ngoài cạnh cổng nhỏ, có ngôi mộ bằng đá granite đen của giám mục Marcel Piquet Lợi (1888-1966) nằm lặng lẽ nơi này. Tôi cúi đầu chào trước mộ tiền nhân xa lạ trước khi bước qua cổng. Leo hết các bậc cấp bằng đá gặp ngay nhà thờ Đá. Tên gọi khác của dân gian do xây hoàn toàn bằng đá granite. Cạnh nhà thờ có ngôi mộ nhỏ khiêm tốn của Phao Lô Nguyễn Văn Hòa (1931-2017).
Rong chơi an lành
Phong cách kiến trúc nhà thờ lưu dấu đậm nét phương Tây. Phía trước có tháp chuông, biểu tượng Thánh Giá trên cao tạo thành đỉnh nhà thờ. Bố cục quen thuộc với vòm cung thánh đường cầu nguyện phía sau. Đá xây thô không tô với mạch vữa như các đường gân chắc chắn chạy quanh. Sự thô ráp cứng cáp của đá granite tạo nên nét mạnh mẽ hiên ngang giữa bầu trời trong xanh. Thời tiết đẹp nắng sớm mai đã lên, mấy O gái Huế tranh thủ lưu dấu chân kỹ niệm. Ai cũng rạng rỡ tươi cười trước cái nắng cái gió của thành phố biển Nha Trang.
Thuở bê tông cốt thép chưa xuất hiện nhiều tại xứ miền Trung đầy nắng và gió biển. Tiếp tục vào bên trong nhà thờ, những chiếc ghế gỗ dài dành cho giáo dân cầu nguyện nằm ngay ngắn. Người ta thiết kế cạnh phía dưới để giáo dân có thể quỳ lúc làm lễ. Du khách vào tham quan khá đông, tôi chọn một chỗ dưới vòm giáo đường. Quan sát các vòm xây theo kiểu Gotic, từng cạnh cong bên trong. Kết cấu xây đá thô tạo hình nhiều đường cong đan vào nhau như mê cung. Các tấm kính màu ở trong cung thánh hắt ánh sáng đa sắc lung linh như tô điểm, giúp bớt sự buồn tẻ lạnh lùng của đá.
Nhà thờ ở phương Tây đều sử dụng kính màu trở thành vật liệu không thể thiếu khi trang trí cung thánh và các ô cửa mái vòm. Nội thất đơn giản, chất liệu sử dụng thuần chất cùng nhiều đường cong diệu vợi đã tạo ra một không gian nhà thờ uy nghiêm mà gần gũi đến lạ. Tôi ngồi bên nàng Quế Chi xinh đẹp, nhìn lên đấng Jesus mà cầu nguyện: “Vinh danh Thiên Chúa trên trời, bình an dưới thế cho người thiện tâm ”. Không quên cầu cho các nàng bình an mới chuẩn men! Tiếp tục lên đường đến viện Hải dương học.
Photo Samgoshare