Tôi có thói quen ghi chép từng ngày dạng nhật ký để tránh quên. Nhật ký ngày chia tay Mashhad là ghi chép trên chuyến tàu trở lại Tehran. Tạm biệt Mashhad bằng taxi do con trai Vali’s Homestay chở.
Mấy ai tiễn đưa
Cậu con trai khá vui tính, trò chuyện có phần nghịch ngợm. Trong lúc ra ga, nhờ ghé lại ven mua táo, không ngờ táo rẻ đến ngỡ ngàng. Hai ký lô khoảng 3000 Toman hay 30,000 Irr, 35 ngàn mới được 1 USD. Mấy ngày ở đây có đi tham quan chợ mà không ngờ táo rẻ như vậy. Chàng làm hai bịch đưa tôi, dự định have dinner trên tàu bằng táo luôn cho nhẹ xách. Cái bắt tay thật chặt đầy chân tình của chàng trai. Du lịch đơn độc kiểu này mấy ai đưa tiễn. Chiều viễn xứ lạnh thật ấm lòng.
Đến nhà ga hơi sớm vì sợ kẹt xe, từ ga về nhà Vali chưa đầy 5km. Vào ga Police hỏi Passport mới lạ chứ. Đưa xem rồi OK. Lần này muốn tới ga sớm để chộp vài tấm hình, khí trời khá lạnh nên nhờ ra ngoài làm vài tấm. Lạnh buốt. Nhà ga Mashhad cao và rộng, nền lát đá cẩm thạch rất mát lạnh. Nhìn cái nền mà nhớ đến nền nhà ga Florence. Hôm qua chàng “big man ” làm nghề đá, nói nhiều về tài nguyên của Iran là đá. Từ đá granite cho đến đá cẩm thạch và các loại khác. Hèn chi thấy núi ơi là núi. Ngày chia tay Mashhad thật tiếc và lưu luyến.
Cây kem bằng hai ký táo
… Nghỉ ngơi một chút vào siêu thị trong ga mua cây kem socola, ăn thử cũng chín mười với kem Wall chứ có thua gì đâu. Giá cây kem đúng bằng hai ký lô táo. Tại đây táo rẻ như chuối Việt, ngược lại chuối rất đắt như táo ở Việt. Ngoài trời rất lạnh nhưng vào trong lại rất ấm. Nhìn phụ nữ mặc đồ đen nhiều rồi cũng quen. Trang phục là nét riêng của mỗi dân tộc, nên cần phát huy và tôn trọng. Mùa này mình cũng mong có cái khăn mà trùm quá đi chứ. Càng về đêm càng lạnh.
Nước uống công cộng ở xứ này khá nhiều. Vào các nơi tham quan hay nhà ga thường có vòi nước công cộng. Bấm và uống luôn, lạnh đến buốt cả răng. Xứ thật lạ, mùa lạnh sao quán nào cũng bán nước đóng chai lạnh. Yêu cầu nước bình thường không lạnh, họ nhìn mình rất ngỡ ngàng. Mình đã uống nhiều lần thử xem có sao không. Rất tốt. Nhớ lại ngày chủ nhật đầu tiên tại Tehran.