Du lịch bằng tàu hỏa luôn có điều vui thú riêng. Phiêu bạt trên hành trình Iran đường xa vạn dặm tổng cộng có bốn chuyến tàu. Nhà ga Tehran chuyến đầu tiên tôi đến sớm theo kiểu đầu xuôi đuôi lọt. Ngày lên ga không ai đưa tiễn, tự mình động viên thượng lộ bình an. Quan sát ga Tehran cùng thủ tục đầu tiên việc phải làm khi lần đầu đến nhà ga. Đất nước Iran rộng lớn tôi mong họ phủ đường tàu khắp đất nước.
Xác nhận vé tàu Iran
Từ xa nhìn nhà ga tàu hỏa Tehran có kiến trúc khang trang rộng rãi hiện đại. Một trung tâm lưu chuyển hành khách từ thủ đô đến các thành phố khác theo kiểu nan hoa. Tôi ngạc nhiên quan sát tìm hiểu cách vận hành nhà ga, cách thức hành khách sử dụng. Tại nhà ga có quầy bán vé với các nhân viên đồng thời có máy bán vé tự đông. Bỏ thẻ vào bấm bấm chi đó ra vé khá đơn giản hiện đại. Họ đã ứng dụng bán vé bằng máy tự động. Bảng thông tin ghi chi tiết giờ tàu chạy và bến xuất phát như bao nhà ga khác. Tôi gặp người hướng dẫn hỏi vài điều nhờ hỗ trợ lúc ban đầu.
Tìm tới phòng kiểm soát để cảnh sát xác nhận trước chỉ dành cho người nước ngoài. Tôi vào phòng kiểm soát gặp chàng cảnh sát trẻ đẹp trai yêu cầu đưa vé tàu và passport. Vì mua ở nước khác nên họ cần xác nhận lại vé có đúng tên người trong passport không? Chàng xem qua rất nhanh thật đơn giản, ghi vài chữ ngoằn ngoèo ký tên vào nữa. Xấp vé bốn tờ của tôi chỉ một lần xác nhận lúc ban đầu sử dụng đến khi nào hết vé thôi. Thời gian còn lại loanh quanh tìm hiểu nhà ga cùng các nàng mặc áo choàng đen. Giữa nhà ga có quyển kinh Coran rất to như nhắc nhở hành khách về tôn giáo xứ Hồi.
Họ vui vẻ cho chụp hình
Quan sát nhiều phụ nữ tại Tehran, có người mặc áo choàng đen và quấn khăn che tóc có người chỉ quấn khăn che tóc. Phần lớn họ không bịt mặt như báo chí hay viết. Ơn trời nhờ vậy mà tôi đã không quên được nhiều đôi mắt thăm thẳm đẹp như hồ thu buổi sớm. Trong nhà ga có vài cửa hàng bán đồ tạp hóa hay thức ăn, nước uống. Nhìn chung khá gọn gàng có nơi ngồi chờ sạch sẽ chỗ ăn uống quy cũ rõ ràng. Lúc sắp đến giờ tàu chạy trước mười phút cho từng đợt người đi tàu vào theo thứ tự thời gian. Tôi nhìn thấy chiếc tàu hỏa bình thường như bao con tàu xứ Việt.
Hình thức bên ngoài con tàu nằm trên đường cũng khá cũ mòn bụi bẩn như nỗi buồn quê hương. Các chàng trai kiểm soát vé biết tôi người Việt đã mắt tròn mắt dẹt ngạc nhiên nhìn từ đầu đến chân. Tôi như người hành tinh lạ mang tên Việt Nam xuyên không về đứng trước đường tàu Tehran. Thuộc loại quý hiếm nên họ vui vẻ chụp hình thậm chí lấy điện thoại ra selfie với chàng trai đát Việt. Wow Kakaka, người dân Iran thích hình ảnh một cách đến lạ. Chỉ cần được chụp không cần nhìn thấy hay chia sẻ chi cả. Lên tàu với niềm háo hức sẽ đến một nơi lạ có nhiều giá trị lịch sử như thành phố Tabriz. Tôi chưa biết sẽ chung phòng cùng ai trên chuyến tàu đầu tiên.
Photo Samgoshare