Nhiều câu chuyện xảy ra trước mắt luôn gây cho kẻ lang thang sự ngạc nhiên. Tôn trọng sự khác biệt về văn hóa, tín ngưỡng luôn ghi nhận và tìm hiểu. Các câu chuyện đã chia sẻ trên diễn đàn Phượt nay sắp xếp, tinh chỉnh lại cho gọn. Nhờ các trang nhật ký này mới nhớ được nhiều chi tiết nhỏ nhất. Nhiều chuyện nhỏ góp lại thành kỹ niệm vui buồn của chuyến hành trình đơn độc. Nhật ký rong chơi du lịch Iran những ghi chép vội trong lúc vừa đi đường vừa kể chuyện kẹt xe tại Tehran.
Chuyện nhỏ ngày đầu tiên
Ngày đầu tiên mười sáu tháng mười đến thủ đô Tehran có nhiều chuyện chia sẻ. Trưa sau lúc tham quan xong cung điện Golestan, một di sản văn hóa cho mình nhiều cảm xúc khó tả. Chuyện nhỏ ra ngoài gặp ngay taxi bên ngoài giá khoảng 3.000 Toman, tương đương 30.000 Irr. Lúc đầu nghe chưa hiểu tưởng giá rẻ cũng rất ngạc nhiên. Người dân có thói quen luôn nói đơn vị Toman, người nghe chịu khó nhân lên mười lần để trả. Sử dụng taxi trả tiền vài lần như vậy nên nhớ luôn. Đồng tiền Iran do vẫn còn cấm vận kinh tế đời sống khó khăn gây lạm phát. Thời gian qua nhà nước Iran vẫn chưa kiểm soát được vấn đề. Cuộc sống của người dân vốn đã khó ngày càng khốn khổ hơn.
Quảng đường chỉ khoảng mấy cây số mà kẹt xe kinh khủng. Chuyện taxi vừa kẹt xe thêm tài xế chưa biết chỗ nhà trọ, thỉnh thoảng dừng hỏi đường. Đôi lúc chàng tài xế cầm luôn máy Ipad của mình chạy quanh xuống hỏi. Vì mình chụp lại địa chỉ khách sạn thật vô tiền khoáng hậu. Xứ sở Iran tuy có nhiều di sản nhưng bị cấm vận nên khách du lịch chưa nhiều. Các nơi lưu trú khách sạn nhà trọ chưa phát triển tương xứng với tiềm năng. Tôi nhìn cảnh kẹt xe không khác chi Sài Thành, xe máy ít hơn toàn xe hơi cũ mà thôi. Xe hơi đa phần cũ kỹ, chạy trong nội thành tốc độ vừa phải. Lần chứng kiến ngoài đường cao tốc từ sân bay về chạy đua không thua gì phim ảnh.
Cách qua đường giống Sài Gòn
Người qua đường nơi đây hoàn toàn như Sài Gòn. Xe phải tránh người cứ thế từ từ mà qua. Thật lạ hai đất nước cách nhau hơn 6.000 cây số mà người dân qua đường giữa dòng xe cuộn chảy giống nhau đến ngạc nhiên. Trong cái rủi luôn tiềm ẩn điều may mắn ẩn chứa nào đó. Nhờ cảnh kẹt xe mà chiều nay hắn đã có một quyết định rất đúng. Nếu lần đó thoáng do dự sẽ kéo theo cả một thiên chuyện dài phía sau hoàn toàn khác.
Lúc ấy đã vào đứng xếp hàng trong dòng người tại bảo tàng National Jewely. Sợ không kịp giờ tàu khi nghĩ đến cảnh kẹt xe đành phải ra về hẹn dịp khác. Thời gian không đến đúng giờ tàu của ngày đầu tiên sẽ trật cả một chuỗi dài sau đó. Do vé tàu đã mua liên tục các chuyến nối tiếp. Dẫu biết bảo tàng đá quý quốc gia Iran có nhiều báu vật của thế gian. Bảo tàng mỗi tuần chỉ có vài ngày theo lịch. Thời gian mở cửa lại ngắn vô cùng từ 2pm đến 5pm trong ngày mở cửa. Tôi đến đây lần thứ hai vào được hàng bên trong phải xin thoát ra ngoài.
Tôi ra ngoài đón taxi, đưa địa chỉ taxi tìm nhà trọ đã nhức cái đầu. Đón đến chiếc taxi thứ năm, may gặp ông già kinh nghiệm mà mất thời gian gần 20 phút. Khi ông chở về nhà trọ luôn tiện chờ lấy hành lý lên đường ngay. Ga tàu hỏa chỉ cách nơi tạm trú gần mười cây số nhưng ám ảnh kẹt xe ghê gớm. Tôi người kể chuyện rong chơi du lịch Iran ghi lại các trang nhật ký.