Thành phố Tabriz còn có nhiều công trình di sản lịch sử quý báu khác. Tôi chỉ tiếc thời gian lưu lại chốn này không nhiều như mong đợi. Đời rong chơi du lịch có yêu quí gì cũng đến lúc phải chia tay. Samgoshare bồi hồi tạm biệt chia tay thành phố Tabriz kể chuyện gặp gỡ chia xa. Qui luật tất yếu của người kể chuyện rong trên hành trình phiêu bạt xứ Ba Tư. Biết đâu lần sau ghé lại sẽ băng qua bên kia biên giới đến đất nước Amenia trên con đường tơ lụa mơ ước.
Tạm biệt làng Kandovan
Sáng sớm ngày đến làng hang đá Kandovan với cái lạnh bất ngờ thấm thấu xương. Ngẫm nghĩ cuộc đời bao nhiêu con người phải sống trong làng hang đá đầy lạnh lẽo như vậy. Vì sao họ không thể rời bỏ? Quê hương luôn tiềm ẩn nhiều điều gắn bó con người kỳ lạ. Không phải ai cũng muốn rời bỏ hay đủ bản lĩnh ra đi. Nhớ hình ảnh người đàn ông già mời ăn mấy miếng bánh mì với phomat muối trắng tự làm. Bác tài xế già uống một bụng nước mát lạnh với niềm tin thiêng liêng của xứ này. Không ai chọn nơi sinh ra cũng như muốn từ bỏ làng quê của mình. Điều gì níu giữ họ ở lại với làng cũng như nhiều người dân đất Việt.
Trong thẳm sâu quê hương dẫu nghèo vẫn lưu giữ một ký ức khó mờ phai. Tôi quí họ như những người dân cần mẫn tại quê nhà. Chỉ cầu mong sao cho họ bớt khổ dưới góc nhìn của kẻ lạ xa. Hạnh phúc đôi khi đơn giản biết đủ đã bình an. Nhu cầu tối giản đủ sống cứ sống đơn sơ đã thành hạnh phúc. Cám ơn làng hang đá Kandovan đã giúp tình yêu quê hương vô tận của những người con xa xứ. Chợt nhớ tục ngữ có câu “Con không chê cha mẹ khó, chó không chê chủ nghèo” rất chính xác tại đây. Đem theo sự cảm nhận đặc biệt về ngôi làng kỳ lạ này qua một hành trình khác. Mật ong làng Kandovan vẫn thơm dịu ngọt như ngày nào.
Chia tay cố đô Tabriz
Tạm biệt chợ lịch sử Tabriz, một ngôi chợ đặc biệt tồn tại hơn cả nghìn năm tuổi. Một đầu mối giao thương quan trọng của con đường tơ lựa thuở nào. Chiều qua tản bộ dạo các con đường quanh nơi tạm cư. Trời khá lạnh nhìn các người dân qua lại từ tốn nhẹ nhàng. Không có sự ồn ào náo nhiệt của một cố đô xa xưa. Nếp sống về đêm của thành phố Tabriz vẫn nhẹ nhàng trôi qua như mọi ngày. Dừng lại trước quán như bia hơi tôi cười với các vẫy tay mời gọi của các chàng trai. Tôi có cảm giác như người dân đất nước này đang muốn cởi mở giao lưu với thế giới bên ngoài. Gần bốn mươi năm cấm vận càng thấy khát vọng của người dân càng lên cao.
Tạm biệt các hàng nước trái cây quen thuộc. Chia tay ngôi nhà thờ sắp xong bên cạnh cổng thành Arg. Ban đêm ánh điện hắt không nhiều sắc màu xuống phố. Các ánh đèn vàng như quê hương ngày trước đứng đó đây, gợi nhớ về một dĩ vãng xa. Đất nước Iran đã từng một đế quốc hùng mạnh nhất khu vực. Lịch sử xoay chiều đất nước Iran không thể ngờ có ngày lại trở thành bình thường. Bên cạnh sự phát triển mạnh mẽ về kinh tế các nước xung quanh. Sự chọn lựa của nhân dân hay một nhóm người đã dẫn dắt đất nước theo một chiều hướng khác. Lịch sử của đất nước Iran luôn để lại nhiều câu hỏi cho hậu thế.
Creator Samgoshare. Music – Mathasbsnesh. Singer – Shireen abdul wahab