Trong lần về thăm quê, gặp lại những hình ảnh tưởng đã lùi vào dĩ vãng. Trước đây mỗi lần về quê hay đi với Mạ. Một thời gian sau về quê vắng Mạ trong tôi nỗi buồn khôn tả. Mỗi khi đi xa về nhìn lại quê hương, đôi khi như một cuốn phim dài thơ ấu hiển hiện trước mắt. Samgoshare với một Chiều quê nhớ Người bài thơ của tôi.
Quê tôi nơi ghi dấu nhiều ký ức tuổi niên thiếu. Lớn lên trong cảnh đất nước sau ngày giải phóng thiếu thốn mọi thứ trong cuộc sống. Không có điện chỉ có ánh trăng làm bè bạn. Thuở trước đi bộ vài cây số tới trường như một sự rèn luyện thể dục ngẫu nhiên của tuổi học trò. Cánh đồng ngày ấy xanh một màu lúa mới lớn hay vàng rực khi lúa chín. Theo trẻ chăn trâu, tát đìa, trồng khoai sắn mọi thứ có thể làm được của trẻ mới lớn. Nhờ có quê tôi hiểu thêm được rất nhiều về bà con họ hàng, chi phái và dòng tộc. Làng quê mối liên kết tuyệt vời tổng hòa quan hệ dòng tộc.
Nơi tôi lớn lên giờ đây có nhiều thay đổi. Đường làng đã bê tông hóa thay cho cát nóng cháy chân mỗi trưa đi học về. Lũ bạn chúng tôi lớn lên mỗi người mỗi ngã. Phần lớn sống làm ruộng lấy vợ, sinh con đẻ cái tại quê nhà. Một số khác phiêu bạt tha phương cầu thực trên nhiều miền của đất nước. Khó có ngày hội ngộ cùng nhau như thuở ban đầu. Lần này về quê vắng Mạ tự nhiên chơi vơi vô cùng. Bài thơ ra đời trong phút giây ấy.
Chiều quê
Chiều quê dằng dặc đất trời
Vịt soi bóng nước, chơi vơi bóng mình
Chiều quê khắc khoải tâm linh
Nhìn trong gốc rạ thấy mình gần xa
Đồng chiều gió lộng ngân nga
Về quê vắng Mạ – bao la nỗi buồn! (2015)
Từ quê nhà đôi khi Ta chợt nhớ đến quê người.
Chiều quê nhớ Người – Gone with the Wind. Photo Samgoshare
One comment
Pingback: Nhìn em từ phía sau lưng ! - Samgoshare