Tạm biệt Du Già theo con đường DT 176 về Hà Giang

Buổi sáng uống trà thanh bình trong Du Già homestay êm đềm trôi qua nhẹ nhàng. Thư giãn tĩnh tâm chuẩn bị lại hành trang trở về với thành phố Hà Giang. Tạm biệt Du Già theo con đường phía trước, tôi theo một cung đường mới khác với lúc chạy lên. Theo vài người giới thiệu cung đường có vài đoạn xấu khó đi nhưng cảnh quan thiên nhiên lại rất đẹp. Chạy xe máy ngắm cảnh khó một chút sá gì đổi lại hy vọng như ý.

Cung đường DT 176

Chia tay Du Già còn quyến luyến với dòng suối hiền hòa chảy qua chiếc cầu nho nhỏ. Cảnh dòng suối chảy đơn giản qua những ghềnh đá bãi cỏ thu nhỏ như hòn non bộ giữa đời thường. Tiếng nước róc rách nghe vui tai mát lòng người viễn xứ. Xe chạy qua hết bản làng gặp ngay đoạn đường lởm chởm đá báo hiệu cẩn thận hơn. Tôi chỉ sợ giữa đường trong rừng núi lỡ bị nổ lốp không biết cách nào mà xử lý. Thôi kệ! Nhờ trời tiến về phía trước với sắc trời xanh cao vời vợi. Cảnh hai bên đường hun hút hết tầm mắt. Đoạn nào bằng phẳng thi thoảng có dăm ngôi nhà, đoạn nào lên cao xuống thấp tinh không một bóng hồng. À quên bóng người!

Suối reo tạim biệt Du Giá
Suối reo tạim biệt Du Giá. Photo Samgoshare

Người thường chưa thấy lấy đâu ra “hồng quần” mà kẻ mơ mộng này hoang tưởng.

Nhìn trên bản đồ số cung đường DT 176 đoạn từ Du Già về thành phố Hà Giang các ziczac rất nhiều. Thực tế tại hiện trường nhờ các đoạn ngoằn ngoèo ấy tạo nên nhiều góc nhìn cảnh quan đẹp “vô hậu”. Từ Du Già xuyên qua Khau Pịa, Bắc Mê, Bản Kẹp… nhiều cái tên chưa bao giờ nghe trong đời. Mỗi một tên đều gắn liền một giai thoại nào đó mà người đời sau khó lòng biết được. Núi rừng Hà Giang đẹp trên từng cây số cũng như người đẹp trên từng centimet vậy. Cái thú của phượt xe máy là được tự do dừng lại ven đường bất kỳ lúc nào. Chỉ cần dừng lại bên đường ngắm cảnh chụp ảnh lưu nhân lưu tình lưu cả một trời xanh tươi vời vợi.

Cảnh đẹp mê hồn

Có những đoạn ruộng bậc thang đang vào mùa xả nước. Màu đỏ au của vạt ruộng bậc thang phản chiếu “long lanh đáy nước in trời” một cách mê hoặc. Xa xa các ngọn đồi thoai thoải có những mảng bằng phẳng, người dân dựng nhà sinh sống. Những mái nhà màu nâu xám trở thành điểm nhấn trên bức tranh màu xanh bất tận của quê hương. Lại có đoạn tôi như lạc vào tiên cảnh. Giăng giăng mây mù sà ngàng trên đầu lướt nhẹ qua mặt se lạnh thật mát mẻ. Tôi như vào cảnh giới mơ hồ thuở xa xứ với màu trắng huyền ảo lung linh nhấp nhô vươn lên tới trời.

Cung đường DT 176
Cảnh quan cung đường DT 176. Photo Samgoshare

Cung đường có vài đoạn len lỏi trong rừng vắng vẻ đến rợn người. Tôi lạc lõng nhỏ bé giữa mênh mông cây rừng hòa lẫn với núi đá bên nhau. Cảnh quan hai bên đường hết núi đá lởm chởm đến rừng cây xanh ngắt. Chen lẫn thêm những ngọn đồi mang bên mình mảnh ruộng bậc thang nuôi sống bao người, thi thoảng lại hiện ra thôn làng nho nhỏ. Chia xa tam biệt Du Già thật rồi! Chạy theo con đường DT176 như một dịp rửa mắt trước đời thường đẹp quá đổi của Hà Giang bình dị. Tôi lại mong, giá như xe máy chạy lạc vào một điểm mờ của không thời gian nào đó. Lang thang rong chơi như Từ Thức vài năm ở tiên cảnh cũng hay.

About Quoc Sam

I am Sam. I am Vietnamese. I was born and grew up in Hue - the ancient capital of Vietnam. Hue is a peaceful small town with the romantic Hương river flows through. I live and work in the Saigon city - a city crowded and lively

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

This site uses Akismet to reduce spam. Learn how your comment data is processed.