Ban đầu dự định đến chùa Phra Si Sanphet trước. Trên đường gặp voi phục vụ du lịch, theo nó dẫn dắt tình cờ gặp chùa Phra Ram. Khoảnh khắc “xin còn gọi tên nhau” giữa trưa chang nắng trong một ngẫu hứng khó quên. Dạo quanh một vòng chùa Phra Ram, tiếp tục lên đường thăm chùa Phra Si Sanphet lịch sử thăng trầm của vương quốc Ayutthaya. Hai ngôi chùa hoàng gia đặc sắc riêng có nằm khá gần nhau trong vương quốc xưa nên dễ tìm. Không gian xung quanh công viên lịch sử Ayutthya còn nhiều chùa di tích nữa. Tôi không thể tham quan hết được, giá như biết trước sẽ sắp xếp thời gian lưu lại cố đô lâu hơn. Hy vọng sẽ có ngày trở lại đây tiếp tục lang thang bên những di tích tàn phai của vương quốc xưa.
Vài nét cố đô Ayutthaya
Điểm lại vài nét lịch sử, từ thuở ban đầu năm 1350, nhà vua U Thong hay Ramathibodi I khi thành lập vương quốc Ayutthaya đã chọn nơi đây xây dựng cung điện của hoàng gia. Ba tòa nhà bằng gỗ được hoàn thành vào năm 1351. Nhiều đời vua sau xây dựng thêm cung điện và bảo tháp trong khu vực này. Bảo tháp thiêng liêng là nơi chôn cất tro cốt của các nhà vua.
Đặc biệt vào năm 1499 vua Ramathibodi II xây dựng một tượng Phật to lớn. Tượng Phật cao 16 mét nặng khoảng 64 tấn lõi đồng mạ 343 ký lô vàng. Thời đó tượng Phật cao cỡ đó, cực kỳ hoành tráng mang tên Phra Si Sanphetdayan. Đầu tượng Phật còn tồn tại tại bảo tàng rất tiếc không đủ thời gian ghé xem.
Thời kỳ này kinh tế của vương quốc Ayutthaya phát triển hoàng kim rực rỡ. Vua Ramathibodi II đã xây dựng thêm hai bảo tháp và nhà cầu nguyện hoàng gia. Hai bảo tháp dạng Stupa cao lớn, nơi thờ lưu giữ tro cốt cha ông vua Borommatrailokkanat và anh trai vua Borommaracha III. Thời gian sau đó vào năm 1529, vua Borommaracha IV xây dựng thêm một bảo tháp thờ tro cốt cha ông là vua Ramathibodi II.
Nghe những tàn phai
Vị trí này rất đặc biệt khi tôi bước vào gặp bảng có biểu trưng của Unesco công nhận. Không phải ngẫu nhiên mà Unesco chọn đặt biểu trưng cho cả một di sản công viên lịch sử Ayutthaya. Du khách vào tham quan khá đông, ba bảo tháp còn lại sững sững với thời gian. Tiếc răng những công trình công trình của thuở ban đầu đã bị phá hủy hoàn toàn vào năm 1767 do quân xâm lược Miến Điện. Tượng Phật to lớn ấy bị quân vô đạo đốt chảy lấy vàng đem về nước. Biết đâu các bảo tháp dát vàng ở Myanmar nhờ một phần vàng lấy được từ đây. Liệu Đức Phật từ bi có chứng giám cho “lòng thành bất hảo” của đế quốc xâm lăng?
Xế chiều lang thang quanh chùa Wat Phra Si Sanphet quá rộng. Tôi băng qua những di tích đổ nát còn lại hình hài những ngôi nhà dang dỡ. Ngồi nghỉ chân dưới hàng cây bên di tích tàn phai nhìn bảo tháp trong chiều buông gió. Tự nhiên nhìn màu đỏ của gạch như màu máu của bao tha nhân đã ngã xuống để bảo vệ mảnh đất này.
Ngẫm nghĩ về thuở xa xưa trước triều Konbaung của Myanamar. Một quốc gia hùng mạnh muốn mở rộng lãnh thổ bằng cách xâm chiếm lẫn phá hủy nước khác. Thời của kẻ mạnh hơn không nâng đỡ mà đạp đổ kẻ khác liệu có xứng đáng cường quốc?
Creator Samgoshare Music Phôi Pha Trịnh Công Sơn Singer Mộc San