Di chuyển bằng tàu hỏa luôn là phương tiện yêu thích của Samgoshare. Hôm qua đến nhà ga Hua Lam Phong mua vé nhưng họ không bán trước. Họ chỉ bán vé tàu cho hành khách đi trong ngày ngay và luôn rất nhanh gọn. Hỏi xem bảng giờ tàu hỏa chạy mà ngạc nhiên, không ngờ từ Bangkok đến cố đô Ayutthaya mỗi ngày có vài chục chuyến. Sáng dậy sớm ăn sáng đạm bạc tại nhà trọ Suneta Khao San Bangkok. Tạm biệt dăm khách đang lưu trú cùng em tiếp tân vui vẻ mập mạp.
Bên ngoài thời tiết mát mẻ có chút se lạnh lên xe Tuk Tuk đến nhà ga. Bác tài già chạy Tuk Tuk từ tốn cẩn thận hơn các bạn trẻ. Vài cây số đường thoáng chốc đã có mặt ở Hua Lam Phong, một nhà ga trung tâm bề thế. Sáng tạm biệt thủ đô Bangkok với còn nhiều luyến tiếc. Trở lại nhà ga tàu hỏa có không gian sảnh đón cao lớn rộng rãi.
Mua vé tàu dễ dàng
Nhà ga Hua Lam Phong tại Bangkor, nơi xuất phát nhiều chuyến tàu tỏa đi khắp đất nước Thái Lan. Sáng ít khách vào nhà ga mua vé tàu nhanh gọn dễ dàng. Chọn loại vé tàu hỏa bèo nhất muốn trải nghiệm xem thế nào. Giá vé tàu rẻ không thể tin được, mười bốn ngàn Việt Nam với khoảng cách hơn tám mươi cây số, từ thủ đô Bangkok đến cố đô Ayutthaya. Tôi lại mơ đơn giản xứ Việt bao giờ làm được điều giản dị ấy cho dân nghèo phố thị Sài Thành được nhờ. Đất nước vẫn còn rất nhiều chuyện đơn giản chưa thể làm được mà luôn mơ hoang sẽ bắt kịp Thái Lan. Phục vụ đời sống dân sinh như học hành, y tế, vận chuyển với giá hợp lý.
Đúng giờ leo lên tàu hỏa bình dân đơn giản toa rẻ tiền chỉ toàn ghế ngồi. Tôi thoải mái chọn toa theo giá vé, chỗ ngồi bình dị đơn giản như tàu chợ Việt Nam. Tìm chỗ thuận tiện cho việc quay phim ngắm cảnh, không cần có cửa sổ kính. Dĩ nhiên vé luôn có số ghế ngồi nhưng vì khách ít hơn ghế nên tùy ý. Trên trần tàu có nhiều móc cầm tay như xe buýt dành sử dụng lúc đông người. Chỉ cần quan sát hai bên đường tàu, ta sẽ biết được tầm văn minh của mỗi quốc gia. Sạch sẽ hay dơ bẩn, trật tự hay lộn xộn quan sát nơi ít ai ngờ nhất. Chính quyền muốn thể hiện sự quan tâm đến tầng lớp thị dân mới để tâm lưu ý.
Tóc gió bay thôi
Đường tàu hỏa của các nước đang phát triển luôn ồn ào, chỉ có người nghèo mới chịu ở gần mưu sinh buôn bán. Tự nhiên trước tôi mắt xuất hiện ba thiên thần tóc vàng xứ lạ. Chào hỏi mới rõ các em từ xứ bò tót Tây Ban Nha qua rong chơi Thái Lan. Mỗi em một ba lô to đùng, không hiểu sao các em gái Tây rất thích đeo ba lô to vậy. Con tàu chạy bắt đầu rung lắc với tốc độ vừa phải khá ồn. Loang loáng hai bên đường tàu nhà cửa dân sinh xen kẻ, cây cối xanh um từng đoạn. Không gian toa tàu trở nên sinh động hơn khi khách lên khá nhiều và có gương mặt giai nhân. Mỗi ngày có vài chục chuyến tàu nối liền thủ đô Bangkok với cố đô Ayutthaya.
Chuyến tàu nào cũng nhiều người như này, chứng tỏ sức hút từ di sản văn hóa của cố đô rất mãnh liệt. Thi thoảng tàu lại dừng ở một ga xép nào đó, cảnh sinh hoạt buôn bán tại chợ dân sinh như góc phố thị ở Sài Thành. Càng xa Bangkok càng về thôn quê xóm làng yên tĩnh. Đồng ruộng xanh ngát một màu phẳng lặng bình yên kéo dài tận chân trời xa xăm. Trên tàu ánh sáng chênh chếch vào toa tàu, các thiên thần đang lim dim nghỉ ngơi. Cơn gió nào thổi phần phật làm tóc em bay theo gió đẹp quá. Hiện thực như ảo ảnh giữa đời thường dung dị trước những cảnh quay. Tim tôi như tan chảy trước gió ánh sáng vờn đùa mái tóc vàng óng ả đang bay như múa của em gái Tây Ban Nha.
Thiện tai, cái đẹp đang cứu rỗi cả toa tàu cũ kỹ và cứu cả tôi đang lạc lối !
Creator Samgoshare Music Em đừng đi – Singers Lâm Hùng – Hoàng Châu