Lúc chàng Marius đưa vào nhà thờ tại trung tâm phố cổ Bucharest. Tôi khá ngạc nhiên khi nhìn nhà thờ nằm khiêm tốn trên con đường nhỏ của phố cổ. Nhà thờ Stavropoleos tại khu phố cổ Bucharest công trình tham quan đầu tiên. Nếu không có người bản xứ dẫn đường e rằng tôi đã bỏ qua, vì nhìn bên ngoài tòa nhà không gây ấn tượng.
Nhà thờ Stavropoleos nằm trong khu phố cổ có tuổi đời gần 300 năm. Khi chàng trai giới thiệu nhà thờ cổ nổi tiếng tôi khá bất ngờ. Vì nhìn bên ngoài thực sự nhỏ so với các nhà thờ tôi từng thấy tại trời Âu. Hiếu kỳ muốn tìm hiểu bên trong nhà thờ có gì bí ẩn không?
Vài nét nhà thờ Stavropoleos
Theo dòng lịch sử “Trong các thế kỷ trước gốc từ tu viện chuyển thành nhà thờ xây dựng theo phong cách Brancovenesc. Tên Stavropoleos bắt nguồn từ tiếng Hy Lạp – Stavropolis có nghĩa thành phố Thập giá. Vào giai đoạn vị Hoàng tử Nicolae Mavrocordat xứ Wallachia (1719-1730) cai trị. Ông Ioanichie cho xây nhà thờ tư nhân vào năm 1724. Hai năm sau được bầu trưởng giáo kiêm thống đôc Caria ông đặt tên nhà thờ Stavropoles. Vào năm 1742 ông Ioanichie 61 tuổi mất chôn cất trong nhà thờ. Theo thời gian, nhà thờ bị động đất và thiếu quan tâm trong giai đoạn dài xuống cấp trầm trọng. Sau này mãi đến sau khi thay đổi chế độ, thập niên 90 bắt đầu trùng tu.”. (Wiki)
Vài dòng ngắn ngủi trước khi bước vào nhà thờ cổ nổi tiếng tại Bucharest. Tôi vào bên trong nhà thờ Stavropoleos có không gian nhỏ hẹp khá âm u bí ẩn. Các bức tranh tường sắc màu ám cũ, mái vòm trên cao thu hút ánh nhìn. Trần mái vòm vẽ các họa tiết trang trí khó nhìn rõ nét. Tranh vẽ bằng tay chân phương không lộng lẫy như nhà thờ khác. Ánh sáng đèn mờ ảo tạo nên không gian u buồn ảm đạm. Các bức tượng tranh Thánh bảo trợ có chăm chút rực rỡ lên đôi chút. Màu vàng bàng bạc như nỗi hoài niệm về một thời đã mất. Không gian thiên về nội tâm gần gũi đời thường hơn áp đảo như nhà thờ Ý. Quan sát vài người dân vào quỳ xuống ra dấu làm lễ trước các tranh Thánh.
Tôn giáo trường tồn
Người dân đưa tay sờ lên các viên đá nhỏ, các tín vật của thời gian lâm râm nói thầm gì đó. Gần cổng vào có một bà già tóc trắng mặt rất đẹp lão ngồi bán các chiếc nến nhỏ. Du khách mua nến nhỏ ra bên ngoài thắp nến và cầu nguyện cho gia đình. Tôi đến đâu cũng nguyện cầu cho chân cứng đá mềm quốc thái dân an. Samgoshare đã cầu nguyện trong nhà thờ của nhiều nước chỉ mong linh ứng có một điều. Tham quan nội thất nhà thờ cổ Stavropoleos với nỗi hoài vọng buồn, dạo quanh nhà thờ xem có gì còn lại. Hy vọng với thời gian đã qua họ sẽ sữa chữa được sai lầm từ quá khứ vô thần.
Đất nước Romania sau khi cọng sản sụp đổ vào năm 1989. Việc trùng tu phục chế lại các nhà thờ mới được quan tâm chính đáng. Mới hay rằng ngay đất nước tiến bộ tai châu Âu cũng không thoát khỏi sự tàn phá của cọng sản. May mắn trong quá trình phá hoại tôn giáo nhà thờ vẫn được người dân bảo vệ. Tôi chỉ ghi lại hình ảnh còn lại của tàn dư chế độ khi đối xử với nhà thờ. Trong phút mặc niệm tại nhà thờ khoảnh khắc nhói lòng chợt đến Việt xứ. Đau lắm thay, tôi tin vào nghiệp báo nhân quả. Những người đang tâm phá hoại công trình tôn giáo sẽ gặp quả báo. Nhân gian có sức mạnh nhờ đức tin vào nghiệp lực vô cùng lớn mạnh vĩnh hằng. Tôn giáo trường tồn với nhân loại.
Rời nơi này tôi đến với câu chuyện bia thú vị tại quán gần nhà thờ.
Photo Samgoshare