Do anh tài xế kể trong một đêm mưa trên chuyến xe từ Hà Nội về miền Trung. Đêm khuya mưa như trút nước vẫn thấy các anh công an giao thông làm việc quá vất vả. Nghĩ mà thương. Câu chuyện vì nước quên thân của đầy tớ nhân dân bài viết vui ngắn.
Cách đây mấy năm có ra thủ đô Hà Nội rong chơi. Loanh quanh xong vào ngày vô mình đi trên chuyến xe gường nằm từ Hà Hội vào Huế. Rời Hà Nội khoảng năm giờ chiều trời thu Hà Nội mây mù như đưa tiễn người khách vãng lai. Quá nữa đêm xe chạy đến gần Kỳ Anh Hà Tĩnh. Do khó ngủ nên thức nói chuyện chơi với bác tài cùng phụ xe. Lúc đó trời mưa gió dữ dội, nước chảy như thác trước kính xe, hai cái gạt nước liên tục làm việc. Bỗng thấy từ xa loang loáng những ánh đèn pin.
Vì nước quên thân
Mấy chiếc xe tải dừng chốc lát lên đường đi nhanh, các phụ xe chạy vào lề đường. Gặp ai đó xong nhảy lên xe tiếp tục cứ thế rất nhiều lần. Xe mình chợt chạy chậm lại, khi ngang qua nơi lề đường đen trong mưa ấy. Nhìn lờ mờ qua kính thấy mấy anh CSGT mặc áo mưa toàn thân. Trên tay cứ cầm đèn pin đưa loang loáng làm nhấp nháy cả bầu trời đêm đen. Ngạc nhiên hỏi bác tài.
- Ủa lạ quá, giờ này hai ba giờ sáng mà họ vẫn còn làm việc.
Bác tài có giọng Bắc đậm đặc thủng thẳng đáp. Ồ chú em không biết à.
- Các chiến sỹ vì nước quên thân, vì dân phục vụ đấy.
Câu chuyện vô tình nghe được trên chuyến xe về Huế. Không ngờ đã kích thích tôi vào con đường sáng tạo cho chuỗi Fun Stories này.
One comment
Pingback: Tổng thống Donal Trump và sự chọn lựa ! - Samgoshare